– “Cha” tới nhà.
Lục Lăng Hằng không biết mình cúp máy như nào. Anh thật sự không ngờ loại chuyện như này sẽ xảy đến với mình!
Tới giờ anh vẫn chưa kết hôn, không có vợ không có con cái, bởi không ngờ mình lại đột nhiên qua đời cho nên anh cũng không để lại bất cứ di chúc gì. Anh cứ tưởng rằng mình tích góp được nhiều tiền như vậy, có thể khiến rất nhiều người thỏa mãn, nhưng đúng là lòng tham vô đáy.
Lục Lăng Hằng ngồi yên một lúc lâu, sau đó gọi điện cho Mã Du. Anh kể lại cho Mã Du chuyện Lục Quân gọi điện cho mình, Mã Du nghe xong rất tức giận: “Cái lão khốn kiếp đó đã tìm tới đầu cậu rồi. Cậu ngàn vạn lần đừng để ý tới ông ta, đừng dính dáng tới ông ta.”
Lục Lăng Hằng có chút khó chịu, người kia dù thế nào đi chăng nữa cũng là cha của anh: “Anh Mã, sao anh lại gọi bố của Quân Càn là .. lão khốn?”
Mã Du nói: “Chắc là cậu không biết, ông ta không trông nom Quân Càn từ nhỏ, sau này Quân Càn nổi rồi, ông ta bắt đầu làm loạn, đòi tiền, không cho tiền thì ông ta uy hiếp sẽ vạch trần ra truyền thông rằng Quân Càn là một đứa con vô lương tâm không hiếu thuận. Để bịt miệng ông ta lại, công ty cho tiền ông ta hết lần này tới lần khác, tính ra hơn mười vạn.”
Lục Lăng Hằng cả kinh: “Cái gì, sao em.. sao anh họ không nói cho em biết?”
Mã Du nói: “Đại khái là chính Quân Càn cũng không biết. Bọn tôi bảo vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-bi-benh-dai/1337951/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.