– Thái độ của Thẩm Bác Diễn… có vẻ như…
Thẩm Bác Diễn diễn dịch vô cùng nhuần nhuyễn bốn chữ ‘không mời mà tới’, hắn làm như đương nhiên mà ấn thang máy, chờ thang máy tới rồi tự nhiên đi vào, trông thấy Lục Lăng Hằng vẫn còn đứng ngây ngoài cửa thì nâng mi: “Không phải cậu vội về nhà sao?”
Lục Lăng Hằng nghẹn họng không biết nói gì, mắt thấy không thể ngăn cản người này, không thể làm gì hơn là theo hắn vào trong thang máy.
Đến cửa nhà, Lục Lăng Hằng rất muốn nói “Đã tới nơi rồi Thẩm Tiểu Cẩu nhà ngươi mau phắn đi”, nhưng không thể cứ như vậy mà đuổi người ta đi được, anh không thể làm gì hơn là nói: “Thẩm tổng vào uống chén trà đi.”
Đương nhiên, không cần anh nói Thẩm Bác Diễn cũng sẽ đi vào.
Đây là một căn hộ ba phòng hai sảnh, điều kiện coi như không tệ. Bởi Lục Quân Càn tuổi trẻ tài cao, kiếm được không ít tiền, muốn tìm một nơi đầu tư nên mua không ít bất động sản, cho nên mới phóng khoáng cho em họ ở một nhà của mình.
Lục Lăng Hằng đi pha trà cho Thẩm Bác Diễn, Thẩm Bác Diễn đứng trong nhà quan sát cách bày trí. Căn nhà được trùng tu trang trí gọn gàng, Lục Quân Càn chỉ ở qua mấy lần, bởi anh bề bộn công việc, rất hiếm khi về nhà, một năm thì hơn ba trăm ngày ở trong khách sạn, một số đồ dùng và đồ trang trí trong nhà đều là Lục Lăng Hằng tự đi mua.
Lục Lăng Hằng đi pha trà, Thẩm Bác Diễn hỏi: “Ở đây có đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-khuyen-bi-benh-dai/1337934/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.