Không gian về đêm luôn là sự yên tĩnh đáng sợ,hàng cây đu đưa xào xạc trong con ngõ như muốn hù dọa người yếu vía.Gió thu mang theo khí lạnh luồn qua mái tóc mềm của một cô bé chừng sáu tuổi khiến thân hình nhỏ khẽ run lên. Khuôn miệng xinh xắn vô tư ngáp dài mấy tiếng.Đôi mắt nâu to tròn rũ xuống đầy mệt mỏi.Hai má phúng phính khẽ rung rung đáng yêu vô cùng.
Cô gái nhỏ bận trên mình bộ đồ trắng tinh khôi nhưng lại ướt sũng.Bộ váy còn loang lổ đủ thứ màu sắc.Bàn tay xách chiếc giày nhỏ, đôi chân trần đạp lên nền đất lạnh chạy thẳng về nhà.
Hôm nay chẳng là tết trung thu, trẻ con trong khu rủ nhau đi ném nước.cô bé còn nhỏ chưa được nhanh chân lẹ tay nên đã "đón nhận" không ít "pháo đạn" của địch.Khuôn mặt nhỏ lộ rõ vẻ không cam tâm,đợi đến lúc lớn hơn chút nữa nó sẽ cho chúng biết tay.
"A..."
Mải miết suy nghĩ mà nó bị vấp vào một ổ gà không hay,còn mất đà ngã kềnh ra đất và tiếp đất thành công bằng.... mặt(-_-).Chân tay mặt mũi xước sát hết cả.Nặng nhất là phần đầu gối đáng thương bị cày xuống đường.Lồm cồm bò dậy nhìn vết thương đau đến không đi nổi.Đôi mắt nâu to tròn ngó qua ngó lại chẳng thấy ai cả.Nhưng cũng phải đây là trong hẻm mà h đã là 11 h đêm rồi.Thân hình bé nhỏ nép vào một bên lề đường,bất lực khóc nấc lên từng tiếng.
- Bạn sao vậy
Bỗng có tiếng nói khá trong trẻo,xem ra cũng là một đứa trẻ.Ngước lên nhìn đập vào mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hop-gap-em/2286594/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.