-Nghe không nhầm thì mẹ còn muốn mình đưa nó đến thì phải.
Phong Điềm lẩm bẩm gì đó trong miệng rồi liếc đôi mắt đen qua nhìn con bé kia,thở dài.
-Có chuyện gì vậy?
Nhiên như nhận thấy thái độ não nề của cậu bé,nghiêng đầu thắc mắc.Nhưng đáp lại câu hỏi kia lại là sự im lặng đáng ghét,cậu ta không trả lời, bước tới giường nằm dài thườn lượt,động tác rất tự nhiên.Bị bơ,khiến nội tâm nó như bùng nổ"mẹ thằng cha chảnh cún".cơn tức giận có lẽ cũng rò rỉ ra ngoài ít phần,cau mày nhăn mặt nói đầy khó chịu.
-Tắt điện.
-Ừm
Vậy là buổi tối hôm ấy trôi qua bình yên như thế....
**********
Những tia nắng đầu ngày bắt đầu rộ lên phía đằng đông,len lỏi vào phòng ngủ của Nhiên.PhongĐiềm lờ đờ mở mắt,nhìn sang bên cạnh đã không thấy cô bạn kia đâu,chạy xuống tầng thì đã thấy nó ngồi chễm chệ trên ghế nhai tóp tép cái bánh mì.Thấy Phong Điềm nó liền quay ra nhìn nhìn tay chỉ vào một cái bánh mì khác và một cái bàn chải đánh răng mới.
-Cầm lấy cái này đi đánh răng đi,mới mua xong.Sau ra ăn bánh.
Phong Điềm cầm chiếc bàn chải bé bé cỡ của trẻ con lên đi thẳng vào phòng vệ sinh một lúc sau ra bàn cầm chiếc bánh lên.Nhìn với vẻ đầy hoài nghi.Cái bánh có nhân rất lạ,có trứng có thịt,có tương ớt lại có thêm cả dưa chuột,nhìn có vẻ không được đẹp mã cho lắm.
-Ăn đi,hợp vệ sinh lắm luôn.Cái này là tôi mua bánh mì về tự làm nhân đấy.
Nó cất tiếng nhằm xoa dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hop-gap-em/2286590/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.