Đưa đôi mắt căm hận nhìn quanh căn-tin,nam sinh lớp 11-1 đang ngồi nốc đồ ăn như một lũ chết đói.Cạn lời.Rõ là nó cực nhất tại sao chỉ nó không được ăn chứ?Công bằng ở đâu?
Ngậm ngùi ôm cái bụng rỗng về phòng.Vừa mới mở cửa đập ngay vào mắt nó là cậu bạn cùng phòng Vũ Điềm đang ung dung ngồi ghế đọc sách.Thư thái quá ha.
Mà nhắc đến Vũ Điềm thì hồi nãy nó không thấy cậu ta trong phòng ăn,hay là cũng đến muộn giống nó nhỉ?Nhưng nhìn cái bộ mặt thản nhiên kia nó lại chẳng thấy chút gì là đang đói bụng cả.Chịu giỏi thật ha.Nghĩ một hồi nó quyết định hỏi han người cùng chung cảnh ngộ.
-Cậu có đói không?
-Không.
-Không đói á?
-Tôi ăn rồi.
Ăn rồi?Đùa nó sao?Làm gì có chuyện đấy được nhỉ.
-Mấy giờ?
-18 giờ 30.
WTF?Đây là thời gian ăn tối của trường mà.Vì mùa đông trời tối rất nhanh nên nhà trường quyết định để giờ ăn tối của các học sinh ở kí túc xá là sáu rưỡi tối.Cơ mà tầm đấy chúng nó vẫn còn đang cọ bể chịu phạt đấy chứ.Làm sao có thể?Hay là cậu ta không ăn ở căn-tin.
-Cậu lấy đồ ăn ở đâu vậy?
-Ở nơi có đồ ăn.
"Vâng,bạn thông minh".Máu trào lên não
-Ừ, nhưng ở căn-tin hả.
-ừm.
-Ơ,thế làm sao cậu vào được đó?
-đi cửa chính.
"Vâng,bạn giỏi",cơn điên bộc phát.
-Cái đấy ai chẳng biết,nhưng lúc đấy lớp đang bị phạt mà.
-tôi biết.
-Thế sao cậu lại tới phòng ăn được.
-tôi đi bộ tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hop-gap-em/2286555/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.