"Ngươi nghĩ... Làm sao đem vận may truyền cho ta? Hay dùng cái đồ vật kia của ngươi?" Sở Á Nam cảm giác sau lưng Tạ Phi Thiên ép sát vào mông nàng, bên trên đã có một đồ vật cứng rắn nóng hổi cứ cọ cọ lên, tức giận mà liết hỏi.
"Khà khà, dĩ nhiên không phải dùng cái đó rồi, ta ôm nàng như vầy là được rồi." Tạ Phi Thiên bị nói làm hắn đỏ mặt cười khan, nhưng không có ý muốn buông tay ta, tay hắn ôm chặt thêm một chút.
"Giờ mình bắn con nào đây?" Sở Á Nam cố gắng dịch chuyển cái mông của nàng, để phía sau gậy gộc của Tạ Phi Thiên không quá đâm khó chịu nàng, nhưng trên tay vẫn giữ vào nút ấn, tay kia cầm vào cần điều hướng súng.
"Chính nàng tự muốn bắn cá nào thì bắn, tin tưởng chính nàng là được, ta đã truyền may mắn rồi." Tạ Phi Thiên khích lệ nói, chơi game phải tự mình chơi mới cảm giác đã, trải nghiệm loại cảm giác lo sợ tới khi mừng rỡ thắng lợi, nếu như chỉ đứng ngoài xem rồi chỉ đạo, thực sự chả có tý cảm xúc nào.
"Cái kia ta bắn con cá vàng kim tiền." Sở Á Nam nghĩ tới lúc nảy Tạ Phi Thiên chính là bắn con cá này trước, chần chờ lựa chọn nàng lại con cá đó bắn tiếp.
Sở Á Nam mang theo tâm tình kích động ấn xuống nút bắn, Tạ Phi Thiên thậm chí còn có thể cảm giác được thân thể nàng đang run lên nhẹ nhàng.
"Oa, thật sự là bắn chết rồi." Sở Á Nam vui mừng nhảy cẩn như một đứa trẻ, dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hoc-my-nu/14265/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.