Tại Bệnh viện số một thành phố, phòng bệnh 6011, trong đó chen chúc cả một đống thanh thiếu niên bộ dáng dân lăn lộn.
Lúc này có đến bảy tám tên trong đám chân tay đều bó bột, vết thương đầy mình, nếu như Tạ Phi Thiên ở đây, tất nhiên có thể nhận ra đó là một đám côn đồ bị hắn đánh lăn lóc Hắc Hổ bang.
"Lục ca, ngươi cảm thấy tốt hơn chưa?"
Nằm phía trên giường là một tên đầu quấn băng gạc phủ kín mặt, há mồm gầm hét lên:
"Mẹ nó, các ngươi tra ra tối hôm qua tên nhóc kia là ai chưa? Dám làm tóe mồm ta, ta không chặt tứ chi hắn, sẽ không gọi là Lục Hào! Ôi."
Nhưng vừa mở miệng nói đã chạm đến vết thương, làm hắn đau đớn nhe răng trợn mắt cả nữa ngày cũng không khỏi.
"Đúng vậy, Lục ca, cắt tay của hắn, đoạn chân của hắn, đạp hòn bi nhỏ của hắn, vì các huynh đệ báo thù! Mẹ nó, tên nhóc này ra tay quá ghê ôi chân của ta." Lục Hào vừa nói xong thì đã có tên đàn em theo trợ uy vuốt mông ngựa.
"kêu gọi toàn bộ anh em giúp đỡ đi tìm, tìm được lập tức nói cho ta biết, ta muốn đích thân đi nện hắn!" Lục Hào khuôn mặt dữ tợn.
"Đại ca, đã kêu người đi tìm"
Hắc Hổ bang tất cả đang ráo riết đi tìm hung thủ, mà Tạ Phi Thiên người gây chuyện lại không hề biết gì, tuy rằng Thượng Quan Đồng đã từng nói cho hắn, nhưng hắn cho rằng chuyện xung đột giữa các bang phái.
Hắn sao cũng không ngờ rằng tối hôm qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hoc-my-nu/14251/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.