Tạ Phi Thiên trước tiên tắm rữa sạch sẽ, rồi đem quần áo giặt rữa sạch sẽ, vắt khô nước, treo ở cửa thông gió nhà vệ sinh.
suy nghĩ một chút, lấy đồ Lan Hinh xem xét kiểm tra một tý, rồi cũng đem những quần áo này giặt một tý, rồi cũng đem treo trước gió.
Quấn khăn tắm lên người Tạ Phi Thiên bước ra ngoài, thấy Lan Hinh đã lên giường, đầu tựa ở trên thành gường, hai mắt đăm đăm, cũng không biết đang suy nghĩ gì.
Tuy rằng biết rõ ràng phía dưới khăn tắm che người của nàng, cũng giống như mình trơn bóng không còn quần áo khác.
Thế nhưng Lan Hinh ba năm nay làm chủ nhiệm xây dựng hình tượng quá mức ghê sợ, khiến cho Tạ Phi Thiên không dám hành động mạnh bạo, lặng lẽ bò đến một góc trên ghế sofa.
"Tạ Phi Thiên, cám ơn ngươi, đây đã là lần thứ hai ngươi cứu ta rồi, thương thế có nặng không?" Lan Hinh ấp úng mở miệng hỏi.
"Không có chuyện gì, cô ơi, đây là việc ta phải làm. Ngươi cũng biết, ta thường đánh nhau, vết thương nhỏ ta quen rồi, qua mấy ngày là khỏe mà." Tạ Phi Thiên thụ sủng nhược kinh đáp.
"Đúng rồi, Tạ Phi Thiên, ngươi tại sao như vậy tại sao hay đánh nhau vậy? Nếu như ngươi chịu khó học tâp, ta biết ngươi cũng sẽ học giỏi mà." Cái vấn đề này, ở trường học lúc nào Lan Hinh cũng nói với Tạ Phi Thiên.
Nhưng là lúc nào Tạ Phi Thiên cũng trầm mặt không chịu nói, vì lẽ đó ngày hôm nay Lan Hinh lại thuận miệng hỏi lần nữa.
Nàng cũng không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hoc-my-nu/14249/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.