Tạ Phi Thiên và Lan Hinh được xếp ngồi chiếc xe cảnh sát thứ hai, song, chú cảnh sát lớn tuổi cũng kéo mở cửa xe, lên ngồi kế bên lái xe.
Ngồi ổn định chổ, Tạ Phi Thiên ngẩng đầu liền thấy ngồi trên ghế tài xế là một nữ cảnh sát, hai tay gối ở sau gáy, nghiêng người dựa vào ghế mà ngủ, nón cảnh sát của nàng, là dùng che trước mặt, để nắng khỏi chiếu vào mặt.
Nghe được tiếng cửa xe, nữ cảnh sát mới ngồi thẳng dạy, đem nón đội lại lên đầu, thông qua kính hậu trước xe, Tạ Phi Thiên đầu tiên nhìn thấy chính là đôi mắt và hàng lông mày, một đôi mắt trong veo như nước mùa thu, sáng sủa to tròn. Chỉ mới nhìn được đôi mắt gợi tình này, cũng làm người ta đối với nữ cảnh sát ảo tưởng mộng ảo vài chuyện, nhưng đáng tiếc tấm gương quá nhỏ, chỉ có thể nhìn thấy một đoạn ngắn.
"Đều lên đủ rồi sao?"đôi tay thon dài của Nữ cảnh sát khoát lên trên tay lái, rất tùy ý hỏi.
"Đã đầy đủ, những người khác trực tiếp chạy về cục cảnh sát, còn chúng ta đến bệnh viện thành phố dừng một chút." cảnh sát lớn tuổi hồi đáp.
"Tình huống việc này là thế nào?"
"Bước đầu phán đoán là phạm tội, nghi phạm là kẻ khả nghi ăn cắp dữ liệu trường học, chúng ta đã bắt được..."
khi cảnh sát lớn tuổi giảng giải sự việc vụ án, nữ cảnh sát kia đã khởi động xe, kéo vang còi cảnh sát, xe đột nhiên vọt lên, quay đầu xe, hướng về cổng trường gào thét vọt ra.
"YAA.A.A....." Lan Hinh bị xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-hoc-my-nu/14228/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.