Nghĩ tới cuộc sống những ngày sau đó, Trần Mặc nhưng thật ra lại thực vui vẻ, bởi vì dần dần hoà mình được với bạn cùng phòng, mọi người cũng đều hiểu được tính tình của nhau, Hạ Đông Noãn ngoài lạnh trong nóng, chân chính là một kẻ ngốc trời sinh, Hiệp Lôi cuồng đọc sách tóm gọn hết mọi học bổng, còn có trưởng khoa nhạc Tần Băng Thanh là người phóng khoáng lạc quan, đương nhiên nàng lại thích người khác gọi mình là Sam, bởi cảm thấy như thế nghe có vẻ ngầu, so với cái tên tiếng Trung nhu nhược kia thì nghe qua càng giống một nghệ sĩ. Bản thân cô cũng càng ngày càng hợp cạ với Hạ Đông Noãn, hai người tính cách khác biệt lớn như vậy dĩ nhiên rất nhiều lúc đều có giá trị quan giống nhau, điều này khiến cho tình bạn giữa Trần Mặc và Hạ Đông Noãn đột nhiên tăng mạnh. 
Mà cô gái kia, theo đủ loại tin tức vỉa hè cùng ảnh chụp trên trang web về giáo viên trong trường, Trần Mặc cũng từng bước xác định được cô gái mình tình cờ gặp ở căn tin rồi giúp đỡ mình, khiến mình vừa gặp đã yêu tên là Lương Sơ Lam. Một cái tên rất xứng với khí chất của nàng. Sơ Lam, Sơ Lam, ý chỉ sương mù vừa mới dâng lên trên ngọn núi, lạnh lùng tựa như khí chất nàng phát ra vậy, rất thanh lãnh, cũng thoải mái như thế. Nhưng tin tức vỉa hè mà Trần Mặc nhận được cũng không phải đều là tin tốt, bởi vì lúc biết tên người kia thì đồng thời cũng biết được nàng có một người bạn trai thanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-ga-yeu-tang-da/1364790/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.