Cậu ấy bước ra từ nhà tắm, mái tóc chưa kịp khô phủ trên đầu trông rất ngốc.
Cậu ấy đi tới bắt chuyện với mình. Mình không đáp lời, không phải bởi vì mình lạnh lùng. Chẳng qua chỉ là, bản thân nhất thời đắm chìm ngắm nhìn cậu ấy, căn bản một chút ý thức để làm chuyện khác cũng không có.
Nhưng cậu ấy lại không nổi cơn như lúc trước nữa, đơn giản tươi cười nói thêm một câu rồi chuẩn bị rời đi.
Nhắc cậu ta rơi quần lót, cậu ấy sựng lại, có vẻ ngại ngùng. Nhưng tại sao chứ? Mình căn bản thấy chuyện này cũng quá đỗi bình thường, có gì để mắc cỡ sao? Thế rồi cậu ta tặng cho mình một cái đấm không nặng không nhẹ vào ngực rồi mới rời khỏi. Là đang cảm ơn mình sao?
Tối đến, thấy cậu ấy đi đổi thùng nước. Trông bộ dáng của cậu ta, một tên đã ngốc lại còn yếu đuối. Như vậy thì có thể bảo vệ cho ai nữa chứ? Xem ra, ông trời đã định sẵn mình phải đứng ra bảo vệ cậu ấy cả đời rồi.
Định chơi đùa một tí, bỏ mặc cậu ấy rắc rối với thùng nước, nhưng mình rốt cục lại quay đầu giúp cậu ta một tay.
Nhờ vậy mới biết được thì ra cậu ấy giận mình chuyện hồi chiều. Mình cảm thấy mình không có sai, nhưng lại không biết tại sao lại đưa ra một lời nói dối, khiến cho cậu ấy tin tưởng và vui vẻ.
Đồ ngốc!
Trước cửa phòng, cậu ấy đứng ở đó, vẫy tay tạm biệt, trên môi có treo nụ cười. Hành động bình thường như thế, nhưng lại vì cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doi-truong-la-crush-cua-toi/764942/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.