Buổi chiều, trước giờ ăn mười lăm phút, Cao Cường chạy sang phòng của Quốc Cường nhưng lại không thấy hắn đâu. Nghe bạn cùng phòng nói là hắn đã đi tắm, cho nên cậu ngồi ở giường của hắn chờ. Trong thời gian chờ đợi, cậu mở điện thoại lên xem lại tấm hình hai người chụp chung lúc sáng. Cậu cố tình zoom to lên để nhìn Quốc Cường được rõ hơn.
Không lâu sau đó Quốc Cường vừa đi trở vào vừa dùng khăn lau khô tóc. Tư thế đó khiến cậu ngây người ra. Cậu tự dưng lại nghĩ, nếu như sau này có thể nhìn được hắn làm những chuyện thường nhật mà ai cũng làm thì sẽ vui biết mấy. Lau đầu, ăn cơm, xem phim, nghe nhạc, chơi game,... tất cả những chuyện này, cậu muốn nhìn thấy ở hắn mỗi ngày. Cậu còn muốn cùng hắn chung sống. Cậu sẽ chuẩn bị bữa sáng cho hắn, giặt đồ cho hắn, trò chuyện cùng hắn, mắng hắn... Rất nhiều chuyện muốn làm.
Mặc dù thấy giống như là đang ước được làm ô sin cho hắn, nhưng cậu lại khờ dại tình nguyện chấp nhận. Loại hi sinh này chắn hẳn cũng sẽ được đền đáp hậu hĩnh nhỉ?
Đột nhiên một cái khăn ẩm ướt ném tới, vừa vặn nằm ở trên đầu, phủ xuống che đi gương mặt đang ngây ngốc của cậu. Cao Cường cầm cái khăn xuống: "Tớ không cần lau tóc." Bỏ nó xuống, đi tới sau lưng Quốc Cường đẩy hắn đi: "Nhanh nào, tới giờ ăn rồi. Sau này muốn đi ăn như vậy cũng không được đâu nha."
Hai người rốt cục ngồi ở trên bàn ăn. Cao Cường lần này ăn chậm hơn, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doi-truong-la-crush-cua-toi/764936/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.