Lại là mùa hè.
Vẫn là đầu hạ. Hai hàng cây xanh bên đường ở dưới ánh mặt trời rừng rực chói mắt lấp lánh phản xạ ánh sáng. Thành phố từ từ náo nhiệt. Du khách dạo biển ngày càng nhiều.
Ta đứng ở bên đường cúi đầu liếc mắt nhìn đồng hồ. 2:30 chiều. Điện thoại vang lên.
"Chừng nào em tới?" Vốn tưởng rằng sẽ là mẹ, không ngờ lại là anh ba.
"A. Sắp rồi."
Dứt lời. Cúp điện thoại. Âm thanh cả thế giới như bị tiếng ve kêu lấp kín. Trên trán ta lấm tấm mồ hôi, đứng tại chỗ ngơ ngác.
Cách một con đường nhỏ chính là nhà. Nhưng ta đã đứng ở chỗ này sắp tới mười phút không nhúc nhích. Không tìm được phải lý do phải hoạt động. Tuy rằng... cũng chẳng hiểu được sao mình phải đứng yên.
Nên đối mặt tổng sẽ đối mặt. Ta đây bà mẹ cái gì?
Thở dài. Nhấc lên hành lý ta hướng cửa nhà đi đến.
Bởi vì là cuối tuần cho nên mọi người đều ở nhà. Đúng vậy, tất cả mọi người đều ở nhà, trừ cô ấy.
Tâm trạng kỳ quái nhưng khiến ta thở phào nhẹ nhõm.
Hàn huyên chốc lát không biết là ai nhắc tới, nói Kiệt ngày hôm nay đang bận cho nên không ở nhà.
"Năm sau nó ra ngoài làm việc. Bảo nó qua công ty nhà mình làm lại không chịu. Ở bên ngoài cũng chưa bao giờ nói thân phận của mình, không chịu công khai quan hệ với gia đình chúng ta, chịu không ít khổ đây." Mẹ nói.
Trong đầu ta hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-doc/3327260/chuong-48-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.