Để Tang Chi tới Cảnh Nhân cung, Hoàng hậu đã tự có suy tính của mình. Nếu Thái hậu đã truyền khẩu dụ xuống cho riêng Thừa Càn cung, tức Thái hậu cũng sẽ chẳng để Tang Chỉ có thể an ổn mà ở Khôn Ninh cung. Nói gì là để cho Hoàng hậu xử lý, thế nhưng Thái hậu vẫn đứng sau đấy thôi. Nàng đã không để Tang Chi về Thừa Càn cung, bây giờ cũng không thể không lùi một bước, ngộ biến tùng quyền[1].
Dù cho có chuyện gì xảy ra, Hoàng hậu cũng đã quyết nhất định không để Tang Chi về lại Thừa Càn cung. Nhưng lại chưa từng nghĩ đến việc Tang Chi sẽ nói một câu như vậy, khiến cho nàng nhất thời ngơ ngẩn không kịp phản ứng.
Lại nói, Tang Chi đương nhiên không muốn về Thừa Càn cung rồi, nàng chính là muốn tránh càng xa càng tốt. Nhưng lời Thái hậu nói vẫn còn đó, nàng đã thề thốt trung thành, bây giờ lật lọng khác nào chơi đùa với lửa đâu. Nàng theo phản xạ hỏi lại một câu, lại thấy phản ứng của Hoàng hậu rõ rệt như thế, Tang Chi nhìn thần sắc của người kia còn càng thấy nguy hiểm hơn. Nàng liền cười, "Chỉ kẻ ngốc mới muốn tới Thừa Càn cung!" Nàng lại nói, "Nhưng đây là ý chỉ của Thái hậu, sao ta có thể làm trái được."
Lúc này thần sắc Hoàng hậu mới giãn ra, khẽ cười, "Về phần Thái hậu đã có ta xử lý."
"Ngươi muốn kháng chỉ?" Tang Chi nhíu mày, trầm giọng, "Chỉ e là không ổn."
Hoàng hậu mất hứng, rõ ràng là không vui, "Có gì không ổn? Ta có thể ứng phó."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-lenh/998012/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.