Thái Uyển Vân cùng một đám cung nữ đang đứng ở ngoài đợi, thấy Hoàng hậu đột ngột xông ra, vội vàng muốn hành lễ. Hoàng hậu đi ra thấy còn người đứng đợi, nháy mắt liền thu nén tâm tình, khôi phục lại trạng thái như thường.
"Lui xuống hêt đi."
Cung nữ hầu hạ trong tẩm điện ban đêm đều đã lui ra hết, chỉ còn có Thái Uyển Vân, lúc này đang rót một chén trà nóng cho chủ tử.
Hoàng hậu nhận lấy, điềm nhiên nói, "Ngươi cũng lui xuống, đi nghỉ ngơi đi."
"Dạ?" Thái Uyển Vân có chút mơ hồ, cung nữ túc trực ban đêm đều đã cho lui hết, ngay cả Chưởng sự cũng đi, vậy ai hầu hạ Hoàng hậu?
"Lui ra đi." Hoàng hậu không muốn nhiều lời, Thái Uyển Vân tuy nghi hoặc cũng chẳng dám hỏi nhiều. Lùi ra, khi đến cửa ánh bất giác nhìn về phía phòng trong, ánh mắt phức tạp.
Thái chưởng sự vừa đi vừa suy nghĩ, nghĩ tới nghĩ lui đều là thấy Tang Chi người này quá kỳ lạ. Chủ tử hậu đãi còn hơn trước, hoàn toàn vượt ra ngoài phạm vi tiếp nhận của người bình thường. Thái Uyển Vân dừng bước, quay đầu nhìn về phía tẩm điện, nhíu mày.
Trong điện chỉ còn một mình Hoàng hậu đang ngồi ngẩn người. Tay nâng chén trà, tai nghe tiếng nước truyền tới, lòng đã loạn lại càng loạn hơn. Làm sao vậy? Mình bị làm sao vậy? Đều là nữ nhân, vì sao lại luống cuống khẩn trương? Mình không phải Tĩnh phi, Tang Chi không có khả năng có thứ tâm tư như Cẩm Tú – Hoàng hậu nghĩ đến đây, bày tay như có chút run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-lenh/998009/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.