Đảo mắt nhìn quanh, Tam Cô vẫn chưa nói được nên lời. Tang Chi nhíu mày nhìn bộ dáng lo trước sợ sau này, nhẹ giọng hỏi, "Tam Cô, xảy ra chuyện gì rồi?"
Tam Cô không trả lời, vẫn cứ chỉ nhìn trước nhìn sau, xác định không có ai tới mới vội vàng lấy ra một bọc vải.
"Của ngươi."
"Của ta?" Tang Chi ngạc nhiên khó hiểu, "Cái gì đây?" Nàng vừa hỏi vừa nhanh chóng mở ra từng lớp vải. Mở ra, dưới lớp vải thô nàng nhìn thấy một tập ngân phiếu, mà tập ngân phiếu này nhàu nhĩ không phẳng, bên trên còn có vết đỏ loang lổ, thoạt nhìn như thể là màu máu. Lật lên, nàng nhìn thấy có một kí hiệu viết bằng mực đỏ, đường nét run rẩy. Tang Chi cau mày nhìn thứ trên tay, không thể hiểu được ngọn nguồn.
Tam Cô thấy Tang Chi im lặng, lên tiếng, "Có người truyền lời muốn ta mang tới cho ngươi, ta cũng không biết đây là thứ gì."
"Người bên ngoài? Ở ngoài cung sao?" Trăm mối khó giải, Tang Chi không hiểu. Nàng lại không quen biết ai ngoài cung. Đang lúc này lại nghĩ tới, không lẽ là người nhà của nàng? Nhưng rồi nàng lại lập tức nhớ tới khi ấy âm thầm điều tra nô tịch của Tang Chi, đã biết được gia cảnh Tang Chi không khá giả, sau khi Tang Chi vào cung cũng không còn liên hệ gì tới thân nhân. Trong nhà có hai nam hai nữ, Tang Chi là đứa con lớn nhất, cần phải cho vào cung tìm đường sống. Còn lại, trưởng nam chết bệnh, ấu nữ chết đói, chỉ còn lại một đứa con trai đã đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-lenh/997998/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.