Nô tài ở hậu cung Thanh triều được kiểm soát vô cùng nghiêm ngặt, tuổi tác, thân thế, gia cảnh đều được ghi chép kỹ càng, thậm chí năng lực của mỗi người cũng được xếp vào từng loại. Cung nữ khi vừa mới nhập cung đều bắt đầu từ may thêu, quét dọn, sau đó dần dần học nữ công cùng các loại lễ nghi. Đại đa số cung nữ được Nội vụ phủ tuyển vào Tân Giả khố đều xuất thân Bao y, nhưng Tang Chi nàng dù không xuất thân từ danh môn thế gia, nhưng dù sao gia phụ nàng tinh thông dược lý, căn bản thì Tang Chi với những người khác vẫn có sự khác biệt. Gia phụ hành nghề y dược, cha mẹ hun đúc cho nàng một tấm lòng lương thiện, lại thêm bản tính trung hậu tận tâm, phẩm hạnh cũng vô cùng tốt. Đây cũng là lí do vì sao Lục Oanh tự nguyện hết lòng che chở, và Chưởng sự Tân Giả khố Lý Ứng Vinh dù cho không hài lòng nàng không thạo việc, nhưng vẫn thường giúp đỡ để mắt tới nàng.
Chỉ tiếc, tâm địa nàng quá mức lương thiện, lương thiện tới mức mất cả mạng sống.
Một nữ tử như vậy, có lẽ là không ai lại không muốn thân cận. Lâm Văn Lan không nhịn được mà than thở một tiếng, cảm giác sâu sắc sự mặc cảm. Nàng không thể như Tang Chi kia, đối với tất cả mọi người đều bằng sự lương thiện tận tâm từ tim gan, cùng với nụ cười xán lạn treo trên mặt. Tang Chi không nên chết a, công bằng ở đâu! Lúc này, Lâm Văn Lan mang theo một mảnh phức tạp rối loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-lenh/997946/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.