Không phải nàng ngất đi, chẳng qua là ý thức hỗn loạn, đầu óc không tỉnh táo mà thôi. Trong mông lung, nàng cảm thấy mình đã bị đưa về Trữ Tú cung, còn người bên cạnh nàng hẳn là Lục Oanh. Có điều khi tỉnh lại, nàng lại nhận ra trong nội cung Trữ Tú cung lại chỉ có một mình nàng. 
 Tang Chi áp tay lên trán, đã bớt nóng rồi. Trữ Tú cung rộng lớn như vậy chỉ còn lại vài cung nữ đang lau chùi quét dọn phía bên ngoài, rồi còn có vài người đang ngồi may vá y phục. Nàng ngồi dậy rót chén nước, đang muốn đưa lên miệng đã thấy Đồng Nhi phi tới nhanh như cơn gió, "Tang Chi!" 
 Tay Tang Chi khẽ run lên, nước trong chén sóng sánh thiếu chút nữa tràn ra ngoài. Nàng quan sát Đồng Nhi, lập tức cảm thấy thái độ của người kia đối với mình đã đột ngột thay đổi, thập phần thân thiết lo lắng, "Tang Chi, ngươi tỉnh rồi! Muốn uống nước phải không, để ta lấy nước cho ngươi a!" 
 Nói xong liền đoạt lấy chén nước trên tay Tang Chi, "Nước lạnh rồi, để ta rót chén khác cho ngươi", rồi nhanh nhẹn đổ nước trong chén đi, rót một chén khác. 
 Tang Chi dở khóc dở cười. Nàng vừa mới rót nước ra xong sao có thể nguội chứ? Đồng Nhi bỗng nhiên ân cầm như thế lại khiến cho Tang Chi thực rất khó xử lại không quen. 
 "Đồng Nhi, ngươi có chuyện gì sao?" 
Đồng Nhi cười đến vô cùng thân mật, "Chăm sóc ngươi chính là chuyện của ta a." Chẳng đợi Tang Chi đáp lời, Đồng Nhi lại tự nói, "Hoàng quý phi nương 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-lenh/997908/chuong-7-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.