Editor: Nghiên Linh
Vừa nghe xong, Anh Lạc liền sửng sốt, sợ hãi đến trào nước mắt, lại quỳ xuống, dập đầu với Hoàng Hậu: "Nương nương, nô tỳ sai rồi nô tỳ biết sai rồi, xin nương nương hãy tha cho nô tỳ."
Văn Hân cũng vội vàng khuyên: "Nương nương, Anh Lạc còn nhỏ lại mới vào cung không hiểu chuyện, người tha cho nàng lần này đi."
Luyện Nguyệt Sênh hờ hững nhìn Văn Hân, lạnh giọng cười, đứng dậy: "Hồng Tư, kéo Anh Lạc dậy."
Hồng Tư được lệnh, kéo Anh Lạc đang sợ hãi đến không còn hình dáng đứng lên.
"Ngươi không cần sợ, chỉ là thiếu chút nữa ngươi đã tạt nước trà vào người bổn cung, bổn cung không thể thả ngươi dễ dàng như vậy, tránh cho ngươi không nhớ lâu." Luyện Nguyệt Sênh liếc nàng, sau đó nhìn Chương ngự y: "Chương ngự y cũng đi theo bổn cung, các ngươi ở lại chăm sóc Thiên tiệp dư."
Nói xong, Luyện Nguyệt Sênh liền dẫn người ra khỏi cửa điện, nhìn Văn Hân tràn đầy hốt hoảng cuống quít chạy vào nội điện.
Ở trong nội điện, Thiên tiệp dư nằm lắng tai nghe tiếng nói chuyện bên ngoài, sau khi nghe thấy tiếng Anh Lạc khóc và cầu xin tha thứ, nàng cũng không rõ, nếu không phải thân thể không khỏe, nàng đã đi ra xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì rồi.
Thấy Văn Hân chạy vào, vẫy lui cung nữ hầu hạ trong điện, Thiên tiệp dư cuống cuồng nói: "Thế nào!" Âm thanh hoàn toàn không suy yếu như lúc có mặt Hoàng Hậu: "Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì!"
"Chủ tử, không xong rồi!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720127/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.