Editor: Nguyen_Khanh
Beta: Quyền Khuyên
Tề vương phủ tọa lạc ở khu vực phồn hoa nhất kinh thành, là phủ đệ của Cảnh Dật ở kinh thành. Lần này hồi kinh, hắn vẫn ở đây.
Luyện Nguyệt Sênh ngồi trong lương đình, vừa khẽ nâng mắt đã thấy một bóng dáng màu vàng giữa vườn hoa cúc đang nở rộ. Dáng người yểu điệu đoan chính thanh nhã, ẩn trong vạn hoa vây quanh, màu vàng nhàn nhạt tựa như cúc hoa chớm nở.
"Hoàng thúc và tổ thái phi đã quen ở đây chưa?"Luyện Nguyệt Sênh đảo mắt nhìn về phía Cảnh Dật.
Cảnh Dật một thân bạch y, tóc được buộc bằng một sợi dây đơn giản, mềm mại sau lưng. Khóe môi có độ cong nhàn nhạt, mặt mày cũng cong cong, trông rất ôn hòa "Thương tích của Hoàng hậu thế nào rồi?"
Luyện Nguyệt Sênh mở ra bàn tay nhìn, ngước mắt nhìn Cảnh Dật, "Hoàng thúc tự mình nhìn là biết thôi!"
Trên lòng bàn tay, vảy đã muốn tróc ra, lưu lại một mảng da mềm màu hồng phấn mà bóng loáng, muốn khỏi hẳn còn cần chút thời gian.
Cảnh Dật rũ mắt nhìn xuống, cũng không nói chuyện, chỉ là độ cong khóe môi có chút phai nhạt. Luyện Nguyệt Sênh thu tay lại, chuyển tầm mắt nhìn đến Liễu thị đang ở giữa vườn hoa, "Bệ hạ niệm tình huyết mạch chi thân, để người và tổ thái phi lưu lại trong kinh sống hết đời đã là nhân từ rồi."
"Vì sao hôm nay lại đến đây?"Cảnh Dật cũng chuyển tầm mắt nhìn mẫu thân của mình, mơ hồ nhìn thấy hành động của nàng, tự nói tự cười rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720102/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.