Sau khi Luyện Nguyệt Sênh tỉnh lại mới biết chuyện Liễu thị và Cảnh Dật đã xuất cung từ sáng sớm.
“Thẩm vấn Lục Viễn thế nào rồi?” Luyện Nguyệt Sênh ngồitrước bàn, ngáp một cái.
Hồng Tư múc hơn nửa chén sữa đậu nành đặt xuống trước mặt Hoàng Hậu, Hoàng Dương lột trứng luộc nước trà đặt xuống bên cạnh chén sữa, nói: “Hắn rất mạnh miệng, nửa chữ cũng không khai.” Vừa nói vừa dùng khăn lau tay.
Luyện Nguyệt Sênh nhìn đĩa trứng luộc nước trà, cầm lấy cắn một miếng, mơ hồ không rõ lại hỏi: “Tra được cái hà bao kia là của ai không?”
“Tay nghề thêu kia là của Nguyên thục viện.” Hoàng Dương trở lại, “Lục Viễn hắn khai là không biết của ai, hắn chỉ dùng để đựng tiền thôi!”
“Vậy hà bao đó ở đâu ra?” Luyện Nguyệt Sênh lau tay, bưng chén sữa lên uống một ngụm, tỏ ý bảo Hoàng Dương lại lột một cái trứng luộc nước trà.
Hoàng Dương cầm lấy trứng luộc nước trà, “Là của người thuê giao cho hắn.” Nàng vừa lột trứng vừa nói: “Nương nương ngài xem, chuyện này… lẽ nào có liên quan đến Nguyên thục viện?”
Luyện Nguyệt Sênh nhấp một ngụm sữa đậu nành, trầm ngâm nói: “Chưa hẳn! Nhiều khi chính là tung hỏa mù.”
Hoàng Dương im lặng không nói, đem trứng đã lột đặt vào đĩa, Hồng Tư ngay lập tức thêm một thìa sữa đậu nành.
Sau bữa sáng, nàng đã hỏi được thất thất bát bát chuyện của Lục Viễn. Thật ra, Lục Viễn là người của ai, nàng cũng đã biết. Chỉ là ngạc nhiên vì sao lại dính dáng đến Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720097/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.