Editor: Nguyen_Khanh
Càng điều tra chuyện của Băng Dao thì lại càng phát hiện chuyện bất thường bên trong.
Vì để làm rõ chân tướng, Luyện Nguyệt Sênh đành gọi hai người Tô quý tần và Đức phi đến.
Hai người vừa thấy mặt, trong mắt Tô quý tần chợt lóe lên hận ý. Ngược lại, Đức phi mặt không đổi sắc, bình thản cúi người hành lễ, ưu nhã ngồi vào chỗ.
Luyện Nguyệt Sênh ngồi phía trên, vẻ mặt nhàn nhạt, quét mắt nhìn xuống hai người; giơ tay, để cung nhân hầu hạ trong điện lui xuống.
"Hôm nay bản cung cho gọi hai ngươi đến đây, chắc hẳn cả hai cũng đoán được là vì chuyện gì?"
Trên mặt Đức phi vẫn đang treo nụ cười, đáp: "Thiếp hiểu, xin nương nương cứ nói."
Luyện Nguyệt Sênh không nóng không lạnh "Ừ" một tiếng. Nhìn thoáng qua Tô quý tần đang rất không tốt, lên tiếng: "Chuyện xưa của Băng Dao hiện giờ cũng chỉ có hai người biết." Dừng một chút, "Một người là chủ cũ của nàng, một người là chủ mới của nàng."
Đức phi gật gật đầu, Tô quý tần ngước mắt nhìn Hoàng Hậu, trong mắt dường như lóe lên một loại ánh sáng mang tên hi vọng.
Luyện Nguyệt Sênh làm bộ không nhìn thấy, hỏi Đức phi: "Đức phi, bản cung hỏi ngươi trước."
Đức phi gật đầu, Luyện Nguyệt Sênh tiếp tục nói: "Ngươi nhận thấy Băng Dao là người như thế nào?"
Đức phi suy nghĩ một chút, nói: "Con người nàng cẩn thận, làm việc tỉ mỉ, chỉ là lá gan có chút nhỏ, lúc nào cũng khiếp nhược lo lắng."
Tô quý tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720078/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.