Buổi tối, Luyện Nguyệt Sênh không ăn cơm, cũng không phải vì chuyện của Cao Ti, mà là buồn nôn khi nhìn thấy thi thể Băng Dao.
Tuy là lúc ấy nàng trấn tĩnh tự nhiên, vẻ mặt như thường, giống như người không có chuyện gì, nhưng chỉ nhìn một cái, cũng là bóng ma chôn trong lòng không thể xua đi.
Dù sao, nàng cũng là thiên kim tiểu thư, thường ngày sao có thể tiếp xúc đến những thứ kia.
Hiện tại nhiều chuyện như vậy, nàng không cho phép chính mình mềm yếu ở trước mặt người khác, kiên cường chống đỡ trong thời gian dài như vậy, rốt cuộc vẫn là không chịu nổi.
Luyện Nguyệt Sênh che khăn nôn khan một hồi lâu, Hồng Tư ở bên cạnh vỗ lưng nàng, Hoàng Dương bưng lên một chén nước ô mai, "Nương nương, trước uống chút nước ô mai, làm thông dạ dày."
Luyện Nguyệt Sênh nhận lấy, uống một ngụm, cũng không nuốt nổi.
Hoàng Dương lo lắng, "Cái này thì làm như thế nào." Ngập ngừng, "Nô tỳ đi kêu Chương ngự y đến đây kê thuốc an thần cho nương nương, cần phải ngủ một giấc đã."
Luyện Nguyệt Sênh gật đầu, để nàng đi.
"Nương nương, ngài muốn ăn cái gì sao?" Hồng Tư vỗ lưng Hoàng Hậu, vẻ mặt lo lắng hỏi.
Luyện Nguyệt Sênh hít một hơi thật sâu, vẻ mặt hơi ấm ức, "Bản cung không muốn ăn cái gì cả."
Hôm nay Chương ngự y không trực ban, người đến là Tần ngự y trẻ tuổi, sau khi xem mạch, kê thuốc an thần thì lui xuống.
Sau khi uống dược, Luyện Nguyệt Sênh tựa lên đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720067/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.