Luyện Nguyệt Sênh bình an cùng Cảnh Diễm trở về hành cung Đông Sơn, chỉ khác ở chỗ là Cảnh Diễm đi vào bằng cổng, còn nàng là lén lén lút lút được hai cái ám vệ hộ tống đi vào.
Lúc đó, do An Linh và Phan Lạc tự ý hành động, Mục Thành cùng Cảnh Diễm suýt nữa đánh nhau; may mà Mục Cẩm đi ra, Mục Thành lo lắng Mục Cẩm, mới không còn tâm tư cùng Cảnh Diễm so đo.
Sau khi xóa bỏ hiểu lầm, bốn người ngồi xuống lại nói chuyện.
Cảnh Diễm thấy Luyện Nguyệt Sênh lông tóc vô thương, thái độ đối với Mục Thành coi như là dịu hơn, nhưng vẫn là lạnh muốn chết. Chàng nói sau khi hồi cung nhất định sẽ trọng điểm điều tra lại vụ án năm đó, nếu đúng như Mục Thành đã nói; chàng chắc chắn nghiêm trị Liễu gia, giải oan cho Mục gia.
Luyện Nguyệt Sênh đổi quần áo với Yên La, sau đó Yên La giả làm cung nữ, lui ra khỏi cửa điện.
Vài người Hồng Tư thấy Hoàng Hậu đã về và hoàn hảo không sứt mẻ chỗ nào thì vui đến phát khóc, Luyện Nguyệt Sênh lôi kéo các nàng nói cho họ hiểu thì mới dỗ được ba người này.
Sau khi Cảnh Diễm trở về thì thay quần áo khác, sau đó đi về Nguyệt Xuất các.
Tâm tình của chàng nhảy nhót, nhưng lại không hiện trên mặt, vào điện lập tức cho người trong điện lui xuống.
Luyện Nguyệt Sênh mắt phượng nhướn lên, nụ cười trong sáng và ngọt nào, môi son nhẹ nâng, giọng nói vui mừng như ca, “Thần thiếp cám ơn bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720056/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.