Tuy rằng Cảnh Diễmphản ứng ngay lập tức, bảo vệ nàng thoát khỏi vó ngựa, nhưng thời điểmrớt xuống, khuỷu tay phải đập xuống đất; chỉ nhúc nhích một tí, toàn bộcánh tay đều đau.
Nàng hít vào một hơi, nhịn đau nói, “Không sao...”
Sắc mặt Cảnh Diễm tối lại, nàng vội nói thật, “Cánh tay đau...” Ngừng lạichút, mong chờ nhìn hắn, “Sẽ không phải là ngã gãy chứ...”
Sắcmặt hắn như mây đen, giọng nói trầm xuống “Không gãy được”, sắc mặt thực sự là không tốt lắm ngồi dậy, thật cẩn thận bế nàng đến chỗ ngồi cuối.
Chúng phi đã sớm xuống ngựa, Hạ phi hoảng loạn quỳ trên mặt đất, mở miệng muốn nói, cũng nói không được nửa chữ.
Trên Vĩnh Ninh lầu, nếu không phải là Thu Văn cùng Giang thái phi khuyênnhủ, Thái Hậu đã sớm đi từ Vĩnh Ninh lầu xuống dưới xem. Nhâm chiêu dung đứng thẳng, rướn cổ, nhìn xuống dưới, nhìn thấy đến cả Trương tần đềuđi xuống, nàng mới đi theo.
Canh ở ngoài sân, mấy người Hồng Tưvà ngự y đứng xung quanh, Cảnh Diễm lo lắng cánh tay nàng có vấn đề lớn, cũng không để ý đây là ở đâu, để cho ngự y chẩn tại chỗ.
LuyệnNguyệt Sênh liếc người đang ôm mình, không hiểu trong lòng của hắn lànghĩ cái gì, lẽ nào biểu hiện đế hậu tình thâm ở trước mặt mọi ngườisao?
Cảnh Diễm bình tĩnh gương mặt tuấn tú, không nghĩ linh tinhgiống Luyện Nguyệt Sênh, ngược lại cảm thấy lồng ngực như thắt lại, cũng không thoát ra được, chỉ có thể bình tĩnh, hắn là thật tâm thật ý quantâm cánh tay của nàng.
Hắn ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720035/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.