Hai người lẳng lặngngồi một lúc, Luyện Nguyệt Sênh tiến lại gần nói chuyện với Cảnh Diễm,qua mấy ngày ở chung, nàng phát hiện Cảnh Diễm cũng không phải là ngườiđáng ghét đến thế, nếu giải thích thì hắn cũng hiểu.
Ý nghĩ nàyvừa xuất hiện, tiếng nói đã đến miệng, còn chưa kịp phát ra, Hoàng Dương liền tiến vào báo Thiên tiệp dư của Quảng Lăng cung tái phát đau tim.
Luyện Nguyệt Sênh mấp máy môi, nhìn Cảnh Diễm, “Được rồi, người nhanh đi thôi.”
Lúc Cảnh Diễm vừa nghe thấy tin này thì trong lòng căng thẳng, nhưng nghĩmình đang ở cung của Luyện Nguyệt Sênh thì nghĩ đợi một chút sẽ đi quathì cũng không muộn, nào biết Luyện Nguyệt Sênh để hắn đi, hắn trongchốc lát không không biết phản ứng như thế nào.
Hắn lặng lặng yên, nói: “Nàng nghỉ ngơi đi.” Sau đó thì đứng dậy rời đi.
Hoàng Dương tiến vào thông báo cho Quảng Lăng cung, tức cành hông, hiện tạithấy Hoàng Hậu để bệ hạ đi, nhíu mày nói: “Nương nương... Nô tỳ thấy làbệ hạ rõ ràng không định đi, ngài sao lại để bệ hạ đi như thế.”
Luyện Nguyệt Sênh cũng không nhìn Hoàng Dương, “Hoàng Dương, ngươi luôn luônnhìn mọi việc đều thấu triệt, ta cùng bệ hạ là giả ân ái, ta không tinngươi không nhận ra.”
Hoàng Dương ngẩn ra, vẻ mặt nghiêm chỉnhnói: “Nương nương, ngài không nên trách nô tỳ vượt quy củ, ngày hôm naynô tỳ có mấy lời phải trái muốn nói với người.”
”Bệ hạ so sánhvới lúc đầu, có nhiều điểu thay đổi, nương nương ở cùng bệ hạ, chắc cũng phát hiện. Bệ hạ có khúc mắc với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720030/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.