Dựa theo Hoàng Hậu phân phó, Thục phi rời khỏi Phượng Tê cung, liền ra lệnh cho người đi gọi ngự y tới, cũng thẩm vấn toàn bộ những người chế biếnsữa bò hôm đó cùng với người trong cung Trang phi.
Suốt cả một buổi chiều, Thục phi bận túi bụi.
Chạng vạng thì cầm lời khai đã thẩm vấn được, vội vội vàng vàng chạy đếnPhượng Tê cung cho Hoàng Hậu xem qua, đúng lúc bắt kịp giờ cơm, thế làliền ăn cơm luôn.
Sau khi ăn cơm xong, Luyện Nguyệt Sênh dưới ánh mắt lóe sáng cửa Thục phi, cầm lời khai, chăm chú xem.
”Thạch tín...” Luyện Nguyệt Sênh hơi nhướn mày.
Thục phi gật đầu, “Chính là thạch tín. Thiếp dựa theo nương nương phân phó,thẩm vấn người ngự thiện phòng ngày đó, lại cẩn thận lục soát một lần,nhưng không có manh mối gì.”
Luyện Nguyệt Sênh đem lời khai cuốn thành ống, gõ xuống bàn, “Đã là vài ngày trước! Cho dù có vật chứng, cũng đã xử lý xong!”
Mặt Thục phi héo luôn, trên mặt lại đầy mây đen.
”Những lời khai này, ai biết bọn họ nói thật không hề che dấu.” Nàng xem tờkhia, “Vạn nhất trong bọn họ có người là đồng phạm, sự tình xuất hiệnthì ba ngày sau mới bắt đầu thẩm vấn, bản cung nghĩ rằng cũng không thẩm tra ra cái gì.”
Thục phi tình cảnh bi thảm, tâm trạng không tốt, “Nương nương... Việc này nên làm thế nào cho đúng.”
Luyện Nguyệt Sênh hỏi nàng, “Ngươi thẩm tra bọn họ như thế nào.”
”Dựa theo ý của nương nương, một tay cho roi, một tay tung đường.” Thục phi thành thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720020/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.