Lời nói vừa dứt, haingười mắt to trừng mắt nhỏ, Cảnh Diễm lại một lần cảm giác được khoảngcách giữa hắn và Luyện Nguyệt Sênh mà không thể vượt qua.
”Khôngcho phép xem!” Hắn cau mày khiển trách nàng, “Thời điểm nào mà còn nghĩđọc sách! Nàng không thể nghĩ cho bụng đứa nhỏ trong bụng sao!” Khi nóilời này mắt liền nhìn xuống bụng nàng.
Luyện Nguyệt Sênh bĩu môi, “Bát tự còn không phiết một cái, bệ hạ cứ tưởng là thật.” Ngoài miệngnói như vậy, trong lòng lại trào phúng hắn đem tin tức đó truyền đi làmcho nàng trở thành kẻ thù chung trong cung.
Nhìn nàng thái độ làcực kỳ không thèm quan tâm, chân mày Cảnh Diễm nhăn lại, liền hỏi: “Nàng hình như không quan tâm chút nào, đứa nhỏ có hay không có nàng đềukhông quan tâm sao?“.
Luyện Nguyệt Sênh nhìn hắn, nói: “Bệ hạ cóphải hay không là quá để ý rồi, lấy hiện tại tình huống này mà nghĩ,chẳng lẽ là thần thiếp không mang thai tốt.”
Câu hỏi thẳng thắnđó, tạm thời làm Cảnh Diễm cực kỳ bất đắc dĩ với nàng, vì sao ngườitrước mặt này liền không có một chút tự giác của một Hoàng Hậu đâu! Nàng chẳng lẽ không biết đứng đầu trong hậu cung thì mọi cử động của nàngđều dính an nguy Ninh quốc công phủ sao! Rõ ràng hẳn là trong ngoài đềuliên quan đến nhau để cùng tồn tại, nhưng đến người Luyện Nguyệt Sênhnày, cái gì cũng đều không phải!
Hắn nhắm mắt lại, quay đầu sang, “Được rồi, ngủ!”
Luyện Nguyệt Sênh âm thầm hừ một tiếng, tuy không muốn, nhưng vẫn phải thành thật nằm trên giường nhắm mắt lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-cung-co-hi/2720008/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.