Miễn cưỡng ăn xong chén mì, rồi tạm biệt Lê Khanh, Đường Chi Hứa tìm một quán nướng gần đó.
Vừa ngồi xuống còn chưa kịp gọi món, thì phía sau có ai đó vỗ lưng một cái, lực khá mạnh. Đường Chi Hứa cau mày, không hài lòng "a" lên một tiếng, tức giận quay đầu lại.
Người này nhìn thấy ánh mắt đó, lập tức xin lỗi:"Anh Hứa, em sai rồi."
Sau khi Đường Chi Hứa nhìn rõ mặt của đối phương, tiện miệng nói: "Ngồi đi."
Gọi vài món nướng với hai lon bia, lúc này Đường Chi Hứa mới đưa mắt nhìn người đối diện.
"Sao cậu lại đến đây?" Đường Chi Hứa hỏi.
"Anh Hứa, em đi theo anh mà." Khuôn mặt chẳng mấy đẹp trai của Đồng Viễn, mà lúc này còn tỏ vẻ gương mặt đáng thương, nhìn hơi kỳ quặc.
"Theo tôi?" Đường Chi Hứa thắc mắc.
”Ừm, thì đi theo anh mà!" Đồng Viễn thấp giọng, tỏ vẻ thiệt thòi nói: "Không ngờ em vừa đến nơi thì thấy bên cạnh anh có người mới rồi, tội nghiệp cho em chạy gần hết thành phố, áp lạnh cả mông."
"Cậu nói người mới là Lê Khanh à?" Đường Chi Hứa liếc mắt nhớ đến chuyện vừa xảy ra mười mấy phút trước, không biết phải không.
"Lê Khanh?" Đồng Viễn há hốc mồm, thật sự không hiểu: "Không phải anh rất ghét cái loại học sinh ngoan đó sao anh Hứa?"
Cái tên Lê Khanh này cũng không lạ lẫm gì, là người mà các bậc phụ huynh lúc nào cũng nhắc tới "con nhà người ta", Đồng Viễn rất rõ chuyện này.
Kỳ thi trung học năm đó, Lê Khanh đỗ vào trung học Z với tư cách đứng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-truong-va-hoc-than-co-chut-khong-dung/1310590/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.