Phương Minh Viễn bị ngã, hôn mê trong bệnh viện nhà máy ba ngày. Ba ngày đó, người nhà Phương Thắng rất lo lắng. Ông Phương suýt chút nữa đã quyết định mang Phương Minh Viễn đi tới bệnh viện lớn ở tỉnh thành Phụng Nguyên khám bệnh. Nhưng Phương Minh Viễn tuy hôn mê bất tỉnh, nhưng cơ thể hoàn toàn không có dấu hiệu gì bất thường, vừa không sốt, cũng không có bệnh tật gì khác , lúc này mới khiến cho cả nhà yên tâm phần nào.
Sẩm tối ba ngày sau, Phương Minh Viễn cuối cùng cũng tỉnh hẳn trước ánh mắt mong mỏi của mọi người trong nhà. Hắn vừa mở mắt đã kêu đói khiến cho tâm trạng thấp thỏm không yên suốt ba ngày ba đêm của cả nhà đều biến mất. Tuy rằng vẫn không hiểu được tại sao Phương Minh Viễn lại hôn mê ba ngày liền, nhưng cuối cùng người không việc gì là đã cảm ơn trời đất lắm rồi. Mừng quá nên không có ai chú ý tới sự mê muội ẩn chứa trong ánh mắt trong trẻo của Phương Minh Viễn.
Cả nhà vừa từ bệnh viện trở về, chú Quách hàng xóm liền đưa anh em nhà họ Quách tới cảm ơn. Đêm hôm đó, nếu không phải do Phương Minh Viễn đột nhiên thét lớn, khiến chú Quách chú ý tới trận giằng co giữa hai đứa con trai, lập tức chạy qua, đỡ lấy Quách Đông Lâm ngã từ trên cây xuống, thì con trai thứ hai của nhà họ Quách e rằng thật sự đã bị vỡ đầu chảy máu rồi. Nhìn đống gạch ngói vỡ dưới gốc cây, người nhà họ Quách nghĩ lại mà sợ mãi. Cho nên sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/32688/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.