Chương trước
Chương sau
Triệu Tự An và Lý Đông Tinh đều mới lên Giám đốc sở mấy năm gần đây, lýlịch kinh nghiệm ở thành phố Phụng Nguyên có thể nói là thuộc loại nôngcạn nhất, Triệu Tự An so với Lý Đông Tinh còn đỡ hơn một chút, có cả chủ quản công thương nghiệp, nhưng Phụng Nguyên hiện giờ, lĩnh vực này cũng không phải tốt đẹp gì, doanh nghiệp nhà nước đa số thua lỗ, nhiều côngnhân viên chức bị thất nghiệp, nợ tam giác tồn tại... Bất kỳ cái nàotrong mấy vấn đề này cũng đều đủ để khiến con người ta sụp đổ!

Về phần Lý Đông Tinh, hắn lại chủ quản những phần việc thuộc loại ít đượclưu ý, ở thành phố Phụng Nguyên, còn đang trong giai đoạn củng cố thêmđịa vị của mình.

Đừng nói là những quan viên cấp Thứ trưởng nhưbọn họ, kể cả là Phó Chủ tịch thường trực thành phố, muốn trở thành ủyviên thường vụ Thành ủy, còn phải đi một con đường khá dài. Bình thường, kể cả tiêu tốn ba đến năm năm, cũng không có gì kỳ lạ! Mà hiện giờ, hai người có thể nói là một bước lên trời! Bất kể là trở thành Chủ tịchthành phố Đồng Nghi, hay là Chủ tịch thành phố Phụng Nguyên, đều là cánbộ cấp Thứ trưởng! Con đường làm quan của họ ít nhất cũng giảm bớt đibảy tám năm, mà cuộc đời một người, có bao nhiêu cái bảy tám năm ấy! Chớ đừng nói chi là, trong các quan viên cấp giám đốc sở cả nước, có baonhiêu người cả đời đã bước qua ngưỡng cửa này!

Đã chìm nổi nhiềunăm trong quan trường, Dương Quân Nghĩa và Mã Vĩnh Phúc đương nhiên hiểu được gian nan trong chuyện này, cho nên đối với cơ hội khó có được nàylại càng hiểu rõ!

-Vậy chúng tôi phải chúc mừng ba vị rồi, nămnay lại là năm 99, là việc vui nhất của ba người rồi! Sắp đến tết âmlịch rồi, song hỷ lâm môn!

Cổ Vũ Thành cười to nói. Phương MinhViễn hôm nay mang cả Triệu Tự An và Lý Đông Tinh cùng tham dự, như vậynói cách khác là, từ hôm nay trở đi, Triệu Tự An và Lý Đông Tinh coi như chính thức trở thành đồng minh của mình rồi!

Hắn có thể có thêmhai đồng minh đáng tin cậy, đương nhiên là chuyện vô cùng tốt! Đối vớimở rộng thị trường của ngân hàng Giao Thông ở thành phố Phụng Nguyên,thậm chí là tỉnh Tần Tây, có lợi ích rõ ràng!

-Chúc mừng! Chúc mừng!

Dương Quân Nghĩa và Mã Vĩnh Phúc cũng cười nói. Triệu Tự An và Lý Đông Tinhmãi đến lúc này, mới bừng tỉnh một chút, hai người ngơ ngác nhìn nhau,vui mừng không biết phải nói gì!

-A? Tô Thính, lần đề bạt này sao đều tuyển...

Cổ Vũ Thành dù không hẳn là cán bộ, nhưng lại là người đầu tiên phát hiện ra chỗ kỳ quái trong chuyện này!

Lần đề bạt này quả là rất kỳ lạ! Vì sao những điều tốt đẹp lần này toàn bộđều rơi xuống nhà họ Tô hoặc là những cán bộ thân thiết với nhà họ Tô!Hai chức vị này, nếu để ở tỉnh khác, cũng đủ để khiến bọn quan viên đánh nhau vỡ đầu, kể cả tranh giành tầm năm ba tháng mà không có kết quả gì, thì cũng không có gì quá kỳ lạ. Nhưng lúc này đây, trung ương lại hạquyết tâm rất nhanh, hơn nữa còn vượt qua tuyệt đại đa số cán bộ tỉnhTần Tây, có lẽ chỉ có Bí thư Tỉnh ủy và Chủ tịch tỉnh biết việc này,bằng không mà nói, sao có thể một chút phong thanh cũng không để lộ ranhư thế này?

Lúc này, Dương Quân Nghĩa, Mã Vĩnh Phúc, Triệu Tự An và Lý Đông Tinh mới nhận ra được điều kỳ lạ trong chuyện này! Mặc dùnói Chủ tịch Hội đồng nhân dân thành phố Đông Nghi và Chủ tịch Mặt trậnTổ quốc còn chưa biết rơi vào tay người nào, nhưng trong thể chế TrungQuốc, hai chức vị này thực quyền không bằng Bí thư và Chủ tịch thànhphố! Có thể nói, chỉ cần nắm giữ được hai chức vị Bí thư và Chủ tịchthành phố, thì thành phố Đồng Nghi sẽ không thể rung chuyển được! Chonên không lấy mà để lại cho những người khác, ngược lại có thể làm người ta an tâm!

Có thể nói năm chức vị lớn nhất này, bị bọn họ cầm đi ba cái, lại là ba chức vụ mấu chốt nhất. Chuyện tốt như vậy, sao có thể khiến người ta không khỏi sinh lòng kinh ngạc.

Tô Ái Quân mỉmcười, đứng dậy, trước ánh mắt của mọi người, đi vòng ra phía sau PhươngMinh Viễn, hai tay đặt lên vai của Phương Minh Viễn, đầy thâm ý mà nói:

-Việc này đương nhiên là nhờ có hồng phúc của Minh Viễn rồi! Chỉ sợ các vịcòn chưa biết đi, để thiết lập được đặc khu kinh tế Đồng Nghi này, MinhViễn đã ký quỹ cho ngân khố quốc gia năm trăm triệu đô la Mỹ, trong vòng năm năm, còn muốn đóng góp thêm một tỷ đô la Mỹ nữa!

-Hả?

Đám người Dương Quân Nghĩa không khỏi la lên thất thanh. Ánh mắt mọi người đều tụ lại nơi Phương Minh Viễn!

-Hơn nữa khoản tiền này, nói là tiền ký quỹ cũng không hoàn toàn chính xác,chính xác hơn mà nói, là thu nhập trưng thu trước từ thuế của Đồng Nghitrong tương lai ba mươi năm sau!

Tô Ái Quân nói tiếp.

-Trung ương cho chúng ta ba mươi năm để phát triển kiến thiết Đồng Nghi, đương nhiên, nếu như chúng ta làm tệ thì cũng không bảo đảm trong tương laisẽ không hủy bỏ đặc khu kinh tế Đồng Nghi! Nói dễ nghe một chút, là niềm tin của Minh Viễn đối với tương lai của Đồng Nghi, nói khó nghe mộtchút, thì đây chính là một trò đánh cuộc!

Không sai, đây chính là một cuộc cá cược! Hơn nữa là một cuộc cá cược mà trung ương chiếm ưu thế!

Huyện Đồng Nghi số liệu kinh tế năm 1998 còn chưa có, nhưng năm 1997 tổng giá trị sản lượng quốc dân là hơn tám ngàn ba trăm vạn tệ, thu nhập từ thuế hơn mười triệu tệ. Nhưng khoản tiền này, bên trong cũng không phải đềulà thuộc về huyện Đồng Nghi, trong đó một phần rất lớn phải giao lại cho tỉnh hoặc trung ương! Chỉ giữ lại cho mình một phần nhỏ!

1.5 tỷđô la Mỹ, chiếu theo tỉ suất hối đoái từ phía chính phủ mà nói, là 8.3tệ đổi một đô la Mỹ, nếu chiếu theo giá cả trên thị trường, là hơn mười nguyên! Nói cách khác, 1.5 tỷ đô la Mỹ này, không sai biệt lắm là tương đương với mười hai đến mười lăm tỷ tệ.

Dù chỉ là mười hai tỷ tệthì cũng đủ bằng tất cả thu nhập từ thuế của huyện Đồng Nghi trong 120năm! Cho dù là ngày sau kinh tế Đồng Nghi sẽ phát triển, thu nhập từthuế cũng sẽ từng bước tăng lên, nhưng con số này cũng là rất kinh người rồi! Dù sao đối với những người ở đây, trong chuyện này, trung ươngtuyệt đối là chỉ kiếm thêm mà không cần bồi thường!

Gần như làtrong nháy mắt, không khí vui vẻ bên trong lập tức liền trở nên vắngngắt, Triệu Tự An và Lý Đông Tinh chỉ cảm thấy áp lực trên vai của mìnhnhư ngọn núi lớn! Một khoản đầu nhập cao như thế, Phương gia ngày saukhẳng định sẽ lấy lại từ thành phố Đồng Nghi, nhưng tình hình huyện Đồng Nghi hiện giờ còn đang bày ra đó, thu nhập từ thuế kể cả có tăngtrưởng, muốn trong ba mươi năm đạt thành mục tiêu, thì không phải mộtchuyện dễ dàng. Nhất là với những lãnh đạo như bọn họ, thì có thể ví làdựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng rồi! Dù sao Đồng Nghi cũng không thểso được với Bằng Thành, bên cạnh là Hongkong, dựa vào bóng cây đại thụmà hóng gió, có tư bản Hongkong cùng chống đỡ. Mà Đồng Nghi bên cạnh làPhụng Nguyên, hiện giờ một mình nó còn ăn không đủ no, đâu còn thừa sứclực chiếu cố đến Đồng Nghi!

Hơn nữa Bằng Thành ở vào vùng duyênhải, thuận phát triển mậu dịch hải ngoại, lại có tỉnh Quảng Đông làm hậu thuẫn. Đồng Nghi có cái gì? Ngoại trừ sản nghiệp xi măng, chỉ sợ chẳngcó gì đáng để nói đến! Không giao thông, không khoáng sản, cũng không có nhân tài, càng không có sản nghiệp cơ sở, ngay cả có chính sách tốt đến mấy, nếu như nói không thu hút được một chú Phượng Hoàng vàng, thì cóích lợi gì?

Phải biết rằng người Đồng Nghi cũng không phải làgiàu có. Năm 1998, thu nhập của nhân dân tỉnh Tần Tây cũng chỉ hơn 3300tệ, thu nhập người nông dân cũng chỉ khoảng ngàn tệ. Nếu thu thuế quánhiều, chỉ sợ sẽ khiến cho xã hội náo động, thì quả là đại phiền toái!

-Chú Triệu, chú Lý, các chú có thể yên tâm, nếu là làm thí điểm, trung ươngsẽ phải cho chúng ta một ít tự do, cho nên việc phát triển kinh tế,không cần các chú phải quan tâm, nhiệm vụ của các chú chính là ổn địnhxã hội, làm tốt chính quyền. Thu nhập mười năm đầu từ thuế, Phương giamột phân tiền cũng sẽ không lấy, toàn bộ đều sẽ giao cho Thành ủy và Ủyban nhân dân thành phố sử dụng, sau mười năm, Phương gia cũng chỉ lấylại phần đã nộp cho trung ương, còn phần thuộc về thành phố Đồng Nghi,chúng tôi cũng một phân tiền sẽ không lấy!

Lời này của PhươngMinh Viễn giống như là liều thuốc an thần cho hai người họ! Nếu là nhưvậy, tương lai của Đồng Nghi, ít nhất từ bây giờ nhìn lại, cũng không tệ lắm!

-Nhưng, bất kể hai vị ai làm chủ Đồng Nghi, đều phải chuẩnbị tốt tư tưởng, chúnh là chúng ta sẽ biến Đồng Nghi thành một viên minh châu còn sáng chói hơn so với Bằng Thành, vì sự phát triển của quốc gia mà tìm ra một phương hướng phát triển mới, cho nên những người ôm ấp ýniệm thăng quan phát tài, chúng ta không chào đón! Trên cơ sở thực hiệnpháp luật quốc gia, thành phố Đồng Nghi đối với nhân viên chính phủ yêucầu rất cao! Cho nên, hai vị nếu có ai có thể tin được, muốn làm kẻ hầuhạ cho quốc gia và dân tộc, ngày sau hãy đề cử!

Phương Minh Viễn nói tiếp.

-Về phần phát triển tài chính lúc ban đầu, mọi người cũng không nên lo lắng!

Tô Ái Quân trở về tới vị trí của mình.

-Trung ương tuy rằng cầm đi 1.5 tỷ đô la Mỹ dự chi thu nhập từ thuế, nhưngđồng thời cũng cho chúng ta tự do rất lớn! Việc thu hút đầu tư, do MinhViễn trực tiếp phụ trách, ta nghĩ các vị bất kể là ai ngồi ở đây, đềukhông cần phải lo gì. Ha ha, chúng ta đây là đang nói riêng với nhau,chứ đi ra ngoài, ta và Minh Viễn đều sẽ không thừa nhận đâu.

Mọi người lập tức bị hắn làm cho hiếu kỳ, đều dựng lỗ tai lên nghe.

-Minh Viễn năm ngoái tới Nga đàm phán tuyến đường ống dẫn dầu Hoa Nga, đãtừng thu mua mỗi thùng với giá từ bảy đến tám đô la Mỹ, tổng cộng là bốn tỷ đô la Mỹ dầu thô, mà hiện giờ trên thị trường quốc tế, giá cả dầuthô đã đạt đến mười một đô la Mỹ mỗi thùng. Hơn nữa, Minh Viễn cho rằng, năm nay giá dầu thô sẽ còn tiếp tục leo cao, cho nên... Một câu nói ra, mọi người không cần phải lo lắng sau khi đặc khu kinh tế Đồng Nghithành lập, sẽ không đủ tài chính tiến hành khai thác, phát triển kiếnthiết!

Mọi người ở đây, nghe vậy cũng không khỏi hít một hơi sâu, nhìn về phía Phương Minh Viễn với ánh mắt không khỏi mang theo vài phần quái dị, hắn quả thực là có một khoản kinh phí lớn như vậy sao, khôngngờ một lúc thu mua bốn tỷ đô la Mỹ dầu thô! Mà càng làm bọn họ khiếp sợ hơn chính là, bọn họ đương nhiên biết Phương Minh Viễn tháng sáu nămngoái đã đến Nga, như vậy nói cách khác, nửa năm qua, Phương Minh Viễnđã gặt hái được ba mươi phần trăm tiền lời, cho dù là trừ đi các loạichi phí, cũng là một số tiền lời tương đối lớn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.