Phương Minh Viễn ra hiệu với Vu Thu Hạ, đi tới một bên nhận điện thoại.
-Phương thiếu, tôi phụ sự kỳ vọng của ngài rồi!
Giọng nói của Hạ Văn rõ ràng có chút nghẹn lời.
-Xảy ra chuyện gì?
Phương Minh Viễn trầm giọng nói. Trước tết Nguyên Đán, cũng chính là lễ Phụcsinh của người phương Tây, hắn còn gặp mặt Hạ Văn ở Thượng Hải. Lần đólà hắn theo người phương tây qua lễ Phục sinh, căn bản không người đilàm, về Phụng Nguyên thăm người thân. Ngay tại lần gặp mặt đó, Hạ Vănvẫn là một cậu thanh niên đẹp trai hăng hái, đối với sự đầu tư củaPhương Gia ở Australia ôm một niềm tin kiên định. Hơn nữa, dựa vào tintức mà Hạ Văn chuyển đến, đầu tư của Phương Gia có hi vọng có thể trướctết âm lịch bắt đầu nhận được sự phê chuẩn của chính phụ nơi đó. Mới đómà làm sao lại thế rồi? Chẳng lẽ nói….
-Có phải là xét duyệt vốn đầu tư xảy ra vấn đề gì?
Phương Minh Viễn nói.
-Vâng! Ủy ban thẩm tra vốn đầu tư nước ngoài của Australia vừa mới công bố, cổ phần của nhà đầu tư hải ngoại đối với các xí nghiệp khoáng sảnAustralia không được vượt quá 15%, đầu tư vào dự án mới không được vượtquá 50%!
Hạ Văn nói,
-Có thể nói, đơn trình lên hai tháng trước của chúng ta, cũng chưa chắc sẽ được thông qua!
Ủy ban thẩm tra vốn đầu tư nước ngoài của Australia, là một tổ chức đượcthiết lập từ chính phủ Australia, đối với cơ cấu kế hoạch tiến vào đầutư ở thị trường Australia tiến hành thẩm tra và phê duyệt, bên đầu tưnước ngoài không có cách nào có thể chào đời ở Australia!
Vấn đềcủa việc hội viên ủy ban thẩm tra của vốn nước ngoài là: đưa vào hoạtđộng của nhà vận hành là có hay không tương quan chính phủ ngoại quốc,hạng mục đầu tư là có khả năng cạnh tranh hay không, hoặc dẫn đến khôngtập trung hoặc dẫn đến khống chế ngành sản xuất tương quan, nên đầu tưcó khả năng ảnh hưởng tổn hại đến lợi ích của Australia. Nói như vậy,đối với thẩm tra dự án là ba ngày, nếu nói cần thiết thì hội viên điềutra dự án nước ngoài còn có thể kéo dài thời gian thẩm tra đến 90 ngày,và điều tra và xét duyệt đầy đủ. Có thể nói, đây là một cơ cấu vô cùngcường mạnh!
Phương Minh Viễn đối với cơ cấu này không hề xa lạ,hồi trước, khi doanh nghiệp Trung Quốc mua quặng xí của Australia thì vì sự tồn tại của nó mà chịu sự cản trở! Mà hồi trước doanh nghiệp quặngsắt đứng thứ hai của Australia,
Doanh nghiệp quặng thép thứ bacủa thế giới đã buông tha cho lần đàm phán rất lâu này rồi, tiếp nhậngiao dịch gần hai mươi tỷ đô la Mỹ với doanh nghiệp nhôm thép TrungQuốc, ngược lại doanh nghiệp quặng sắt hàng đầu của Australia, doanhnghiệp quặng sắt đứng thứ hai trên thế giới hợp vốn đầu tư thành lậpcông ty quặng sắt.
Tuy sự việc này sau khi công bố, chính phủAustralia lần nữa thanh minh rằng mình chưa tham gia vào, quyết định của hội đồng quản trị Rio Tinto là căn cứ vào hành vi doanh nghiệp tự ýnâng giá thành quặng sắt, nhưng ai cũng không thể phủ nhận, đúng là vìhội viên ủy ban thẩm tra lại thêm lần nữa kéo dài phê duyệt, gián tiếptạo nên sự thất bại của doanh nghiệp đầu tư của Trung Quốc!
Lúcnày đây, Hạ Văn đại biểu cho nhà họ Phương hướng chính phủ Australia đệtrình phê duyệt báo cáo mua quyền khai thác mỏ quặng, lần nữa cũng bịbên ủy ban thẩm tra đẩy lùi phê duyệt, cho đến hôm nay, chủ nhiệm hội ủy ban thẩm tra Scoot Merl Crete mới tuyên bố quyết định này! Mà quyếtđịnh này, cũng có ý nghĩa là báo cáo mà Hạ Văn trình lên đã xem như bỏđi!
Phương Minh Viễn trong lòng thở dài, bản thân chỉ là một conbướm nhỏ, vỗ cánh bay vào gió lốc, xem ra không có đến gần Australia!Kết quả này, nói thật, cũng không ngoài ý liệu của hắn. Các quốc giaphát triển trên thế giới này, quốc gia nào mà chẳng muốn dùng toàn lựcđể mở rộng thị trường, tài nguyên ở các nước khác, đồng thời gắt gao bảo vệ phần lãnh thổ của mình! Trong nước lớn, chỉ sợ cũng chỉ sợ TrungQuốc sẽ đưa ra …quan trọng hơn.
Phương Minh Viễn lắc lắc đầu, không muốn nghĩ tiếp. Hắn nói tiếp:
-Anh Hạ, tôi biết rồi, việc này không có gì đáng tiếc. Tôi cũng không cótrông cậy vào nó, đơn xin của chúng ta có thể thêm một lần nữa thôngqua! Ừ, đối với việc xin phép quyền khai thác mỏ quặng, phản ứng củachính phủ nơi đó như thế nào?
Đến lúc này Hạ Văn mới thả lỏngđược một nửa, hắn lòng đầy chua xót, một bên cố nhiên là vì bản thâncông việc lâu như vậy mới hoàn thành được một ít, còn một phương diệnkhác cũng là lo lắng, bản thân không đủ khả năng hoàn thành tốt việcnày, có thể dẫn đến việc Phương Minh Viễn sẽ bất bất mãn đối với mình?Thậm chí còn khai trừ mình! Trong khoảng thời gian ở Australia này, cóthể nói cũng biết là khổ, nhưng tiền lương và phúc lợi cũng cực kỳ dày.Chính là những người cùng hắn ở nước ngoài mà so sánh, cũng chỉ có hơnchứ không kém!
Hơn nữa, trọng yếu là Hạ Văn hắn hiện tại nhưnglại độc tháo đại lương, hơn nữa Phương Minh Viễn cũng đáp ứng qua, mộtkhi nắm giữ thành công quyền khai thác quặng sắt ở Australia, hắn sẽđược ở vị trí một trong những nhân viên quản lý cấp cao của nhà họPhương, đây có thể là một hạng mục mà đầu tư sau này phải đạt hơn mộttrăm triệu đô la mỹ! Đừng nói là đầu tư trong nước, thì ở trong các quốc gia Âu Mĩ, hạng mục lớn như thế này, trong tình hình chung, giống người như hắn, làm sao có thể trong một thời gian ngắn, trở thành một nhânviên quản lý cấp cao của dự án lớn như thế này?
Cho nên cơ hộikhó kiếm thế này, Hạ Văn rất coi trọng, mấy ngày gần đây, hắn có thể nói là đã vắt hết não, nghĩ hết mọi biện pháp hoàn thành kế hoạch thu mua,nhưng hôm nay quyết định này của Ủy ban ngoại thẩm khiến toàn bộ hy vọng của hắn đều biến thành sông, suối rồi.
-Chính quyền địa phươngđối với chúng ta, cũng khá được hoan nghênh! Chánh văn phòng ở Australia ông đã bày tỏ với tôi rằng chỉ cần sau khi thu mua quặng sắt đối xửbình đẳng với người dân bản xứ, hắn không để ý bên đầu tư là Trung Quốc, Nhật Bản, Nga hay là quốc gia nào khác. Hơn nữa không ít cán bộ của địa phương đều rất ủng hộ đầu tư từ nước ngoài, vì nếu không có tài chínhbên ngoài rót vào, sự phát triển kinh tế đang lâm vào tình trạng đìnhtrệ!
Hạ Văn vội vàng nói.
Phương Minh Viễn trong lòng càng yên tâm, chỉ cần chính quyền địa phương có thái độ hoan nghênh, vậy thì chuyện này không khó để hoàn thành, chỉ là sớm hay muộn mà thôi. Chỉcần đợi nguy cơ bùng nổ tài chính Đông Nam Á, đến lúc đó, tốc độ pháttriển kinh tế chậm lại, thậm chí chính phủ Australia sẽ trở nên suythoái, sẽ không cự tuyệt lời đề nghị đến từ đầu tư của Phương Gia!
-Anh Hạ không cần lo lắng về kết quả này! Nhưng, tôi muốn yêu cầu anh, nhấtđịnh cần phải quan hệ tốt với chính phủ địa phương, cần phải đạt được sự ủng hộ mạnh mẽ từ phía họ! Chờ đợi cơ hội tiếp theo!
Phương Minh Viễn nói.
Nhìn thấy Phương Minh Viễn tắt điện thoại, sắc mặt có chút nghiêm trọng đi tới, Vu Thu Hạ có chút lo lắng hỏi:
-Sao vậy, lại có chuyện gì xảy ra?
Theo tình hình chung, không phải là một chuyện lớn, điện thoại không thể gọi trực tiếp đến nơi này.
-Vâng, xem như có chút phiền toái, Ủy ban thẩm tra bên Australia vừa mới gạtbỏ quyền mua quặng sắt của chúng ta chuyển gửi văn bản mười ngày trướctrình lên! Áp lực của Hạ Văn rất lớn!
Phương Minh Viễn xoa tay nói.
-Australia...
Vu Thu Hạ đối với việc này cũng là không có kế hoạch khả thi. Tuy thực lực của Australia không phải là rất cường mạnh, đối với sức ảnh hưởng đếnchâu Á cũng có hạn, nhưng người ta đến cùng thì cũng thuộc vào hàng ngũcác quốc gia phát đạt của Âu Mĩ. Quách gia tuy rằng trong kinh tế cũngcó lui tới với Australia nhưng nói là muốn ảnh hưởng đến quyết sách củachính phủ đó là chuyện lực bất tòng tâm!
-Cô Thu Hạ, không cần lo lắng, đó chỉ là thời gian sớm muộn!
Phương Minh Viễn nháy mắt mấy cái, Vu Thu Hạ liền hiểu ý gật gật đầu.
-A? Bọn họ sao lại có thể ở đó? Hơn nữa, anh Ba cũng đến đây!
Trịnh Gia Nghi đột nhiên kinh ngạc nói. Theo ánh mắt của cô nhìn tới, chỉthấy ở bãi đỗ xe bên kia, Lý Chương và Hứa Gia tường đang hướng về phíanày đi đến, bên cạnh bọn họ, lại nhiều hơn hai nam thanh niên!
-Chính là người thanh niên đó, Đại Lục Tử?
Miêu Giai Hưng có chút khó tin nói.
-Chính là hắn!
Lý Chương oán hận nói,
-Nghe nói chú hắn là phó tổng của tập đoàn Cẩm Hồ!
-Vu Thu Hạ sao lại có thể đáp ứng….
Miêu Giai Hưng có chút giật mình, sắc mặt có chút cổ quái nói:
- Anh nói chú của hắn là phó tổng của tập đoàn Cẩm Hồ? Hắn họ Phương?
-Đúng vậy!
Hứa Gia Tường không rõ nguyên do đáp.
-Sao có thể là hắn? Hắn như thế nào lại chạy đến Hongkong này? Khó trách a…
Miêu Giai Hưng vuốt cằm, thoáng chút suy nghĩ nói. Phó tổng của tập đoànđiện ảnh Cẩm Hồ có mấy người, nhưng họ Phương thì chỉ có một, đó chínhlà Phương Bân! Là một hào môn quyền quý của Hongkong, Miêu Gia đối vớiđộ hiểu biết về Phương Bân, Lý Chương và Hứa Gia Tường bọn họ cư nhiênkhông thể so sánh.
-Khó trách a! Hóa ra là hắn!
Nam thanh niên đứng ở một bên Miêu Giai Hưng cũng phát ra cảm thán như vậy.
-Giai Hưng, Hổ Thành, tôi nói hai người các ngươi đứng bên phải một câu khótrách, bên trái một câu khó trách, rốt cuộc là muốn nói cái gì?
Lý Chương lúc này đây bụng đầy hỏa khí, bị hai người này cảm thán không rõ càng khiến cho nổi trận lôi đình.
-Lý Chương ơi, không phải huynh đệ thì tôi không giúp anh, thật sự là tôikhông dám giúp, việc này tôi mà làm, bố và cậu tôi khẳng định sẽ đánhgẫy hai chân tôi! Hơn nữa tôi sẽ phải nằm ở cáng, rồi bị đưa đến làm lễvật xin lỗi! Thì như thế này, còn không bằng khiến cho người ta bớtgiận.
Người thanh niên được gọi là Hổ Thành còn cười khổ nói:
-Việc này ta thật sự không giám tham gia vào!
Lý Chương và Hứa Gia Tường không khỏi kinh hãi! Người thanh niên gọi là Hổ Thành họ Triệu, Tên Hổ Thành. Một tên có tiếng trong giới thanh niênHongkong, coi như là một thế hệ tinh anh. Mà phụ thân và chú hắn, là xãhội đen của Hongkong, nắm giữ hai mươi phần trăm lực lượng của xã hộiđen Hongkong. Tuy rằng nói, còn không thống nhất được giang sơn nhưngthực lực thì không thể coi thường.
Vừa rồi Lý Chương và Hứa GiaTường đang tranh luận về lễ mừng thọ của phu nhân Trịnh Ngu Đồng, muốngây khó dễ cho Phương Minh Viễn. Miêu Giai Hưng và Triệu Hổ Thành haingười từ trường đua ngựa đi ra, kỳ quái nhìn Lý Chương và Hứa Gia Tường, nhưng lại không nhìn thấy Trịnh Gia Nghi.
Lý Chương và Hứa GiaTường cư nhiên thêm mắm thêm muối vào chuyện vừa xảy ra miêu tả tóm tắtmột lần, Miêu Giai Hưng và Triệu Hồ sau khi nghe xong, cũng đối vớiPhương Minh Viễn tức giận, hoàn toàn không làm cho rõ ràng hắn là ai.Nhưng vào lúc này, bọn họ đã nhìn thấy đám người đi cùng Vu Thu Hạ
-Hổ Thành nói mãi, rốt cuộc hắn là ai? Là con của tầng lớp cao cấp nào của Trung Quốc?
Hứa Gia Tường có chút bực bội nói. Nghe ý tứ này của Triệu Hồ Thành, Phụthân và chú hắn đối với người thanh niên này rất kiêng dè. Liền Triệu Hổ Thành có ý chọc đối phương, đều đã mềm tay rồi, chỉ như vậy mà muốn đihỏi tội đối phương! Phải biết rằng, Triệu Hổ Thành nhưng là một dòng tộc có ngàn hecta đất như Triệu gia!
-Có phải hắn là con của một quan viên cao cấp nào đó, chúng tôi không biết hay không!
Miêu Giai Hưng từ từ nói:
-Nhưng là cháu địch tôn rất được Ông cụ Quách của tập đoàn vận tải đường thủyQuách Thị rất yêu chiều! Tòa nhà của Quách gia tại Hong kong, mãi mãiđều có một vị trí cho hắn! Đây chính là điều mà Ông Quách đích thân nói!
-Hả?
Lý Chương và Hứa Gia Tường giật mình kinh hãi, tập đoàn vận tải đường thủy Quách Thị đương nhiên là bọn chúng đều biết, đại danh của chưởng mônQuách Đông Thành bọn họ cư nhiên cũng có nghe qua. Bọn họ tuy rằng thấyđược quan hệ vô cùng thân mật của Phương Minh Viễn và Vu Thu Hạ nhưngthật không ngờ, Phương Minh Viễn cư nhiên còn có quan hệ này với cụQuách. Nếu nói vậy, thân phận của Phương Minh Viễn càng khiến người takhó bề phân biệt.
-Không đúng! Hắn mới vừa rồi rõ ràng kêu Quách phu nhân là Chị mà?
Hứa Gia Tường như có chút tia hi vọng.
-Đúng vậy, hắn là cháu nuôi rất được sự yêu chiều của Quách lão gia, cũng làem kết nghĩa của Vu Thu Hạ, cũng chính là anh trai của Tình Nhi.
Triệu Hổ Thành cười khổ nói. Lý Chương và Hứa Gia Tường ngơ ngác nhìn nhau, trong lúc nhất thời không biết nói gì cho phải!
-Đây là cái quan hệ lung tung gì đây? Cụ Quách thì cũng không quản?
Lý Chương sau một lúc lâu mới nghẹn ra một câu. Trong những gia tộc lớncủa Trung Quốc ở Đông Nam Á, còn giữ lại một phần lớn truyền thống củaTrung Quốc, tập trung ở bối phận này, trật tự trên dưới còn rất nặng.Việc này nếu xảy ra ở nhà Lý Chương, thì dù cho là Lý Chương, trưởng tôn của nhà Lý, chỉ sợ cũng phải đành chịu một trận gia pháp!
-Người ta nói một câu phụ nữ ở Hongkong còn say sưa nói chuyện theo đạo, congái, sau khi mà hai mươi tuổi, thì hi vọng năm nay hai mươi tuổi, nămsau mười tám tuổi. Cho nên, người ta chỉ gọi chị Thu Hạ, từ không gọicô, gì v.v!
Miêu Giai Hưng buông tay nói:
-Những lời này hình như là nói trước mặt cụ Quách, cụ Quách cũng chỉ cười trừ, cư nhiên cũng không thèm quản hắn nữa!
-Híc..
Lý Chương và Hứa Gia Tường không hẹn mà cùng lúc hít một hơi khí dể chịu.
-Hơn nữa hắn và trưởng môn Chu Đại Phúc con trai của Trịnh Ngu Đồng cũng rất quen thuộc! Mỗi lần đến Hongkong đều đến nhà Trịnh Gia, hơn nữa ông cụTrịnh Ngu Đồng mỗi lần đều đích thân đón tiếp!
Miêu Gia Hưng nói tiếp:
-Theo tôi được biết, cụ Trịnh cũng rất thích hắn, còn giới thiệu Gia Nghi cho hắn. Chỉ có điều tên tiểu tử này hình như là đã có thanh mai trúc mãrồi, cho nên luôn giữ khoảng cách với Gia Nghi!
-Thật không?
Lý Chương thốt ra nói. Đây là cho đến hiện tại hắn nghe tin tức êm tai nhất.
Miêu Giai Hưng chần chừ một lúc nói:
-Cụ Trịnh rất thích hắn, cố ý đem Gia Nghi giới thiệu cho hắn, điều nàykhẳng định là có thật, tôi nghe cô của tôi, cũng chính là mẹ của GiaNghi nói. Về phần tiểu tử kia…Tôi chỉ có thể nói như vậy!
Lý Chương và Hứa Gia Tường thoáng nhìn nhau, náo loạn nửa ngày vẫn là tin tức xấu!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]