Hôm qua người trong nhà cãi nhau, không để ý phải cập nhật, thật có lỗi!
-Leng keng! Chiếc chén đang nằm gọn trong tay Giang Ái Hoa rơi luôn xuống ghế, cũng may trong chén đã không còn rượu..
-Giáo sư Trần, thầy nói thật chứ?
-Mắt Phương Minh Viễn đột nhiên sáng lên, đây quả là niềm vui nằm ngoài dự tính! Trần Nam Sơn, giáo sư danh tiếng của trường đại học Cộng tế Hoa Đông, dù có tìm khắp đất nước thì đó cũng là một nhân vật danh tiếng trong ngành giáo dục và học thuật, bạn tốt, sinh viên có thể nói trải khắp đất nước. Nếu có thể mời giáo sư Trần Nam Sơn về Phụng Nguyên, thì đối với một học viện còn chưa đánh trống khai trường như vậy đúng là một việc quá tốt.
Một lời nói ra, ngựa giỏi khó mà đuổi kịp! Giáo sư Trần Nam Sơn cười nhẹ nói,
-Cậu nói tôi hơn 60 tuổi đầu rồi, tính tuổi có lẽ cùng đáng tuổi ông cậu, có thể đùa cậu được sao?
Phương Minh Viễn nhảy cẫng lên, hai tay nắm chặt tay giáo sư Trần nói;
-Đương nhiên hoan nghênh rồi, giáo sư Trần, như vậy là thầy giúp chúng tôi một việc lớn lắm đó!”
-Khoan, việc này chúng ta phải có cam kết!
Giáo sư Trần Nam Sơn đưa tay ngăn Phương Minh Viễn tiếp tục nói.
Thầy cứ nói! Phương Minh Viễn thành khẩn đáp:
-Một là, những dự định khi nãy cậu nói, tôi hi vọng có thể thực hiện được— Làm thật! Dù có phải chiết khấu cũng cần làm thật!
Giáo sư Trần Nam Sơn chỉ tay nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153506/quyen-5-chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.