Mà đằng sau hắn còn bốn thanh niên xem ra khoảng hai tư hai năm tuổi đang đuổi theo hắn, vừa đuổi vừa chạy thỉnh thoảng còn có người hô:
-Chặn nó lại, đừng để cho nó chạy về hướng ký túc xá.
-Bốn tên to đầu còn không bắt nổi một thằng oắt con nói ra há chẳng để người ta cười cho!
-Bên này, bên này! Chặn bên này! Mẹ nó, lão Tam nếu mày còn kéo nữa, làm lỡ việc mọi người, tao sẽ đánh gãy cái chân chó của mày đấy.
Lưu Dũng và Phương Minh Viễn nghe rất rõ, ban đầu họ còn tưởng bọn học sinh ẩu đả đánh nhau, loại này trong trường học mặc dù không nhiều nhưng cũng không phải không có, thông thường đều là chồng nói ý chồng vợ nói ý vợ, tất cả như một lũ trẻ con, đúng là cơn tức giận của bọn trẻ, vì thế có xảy ra những chuyện như thế này chỉ cần không liên quan đến người mình quen. Dù sao thì những kẻ giỏi mới nổi loạn, ba năm không được, bình thường cũng không phải nổi loạn đến mức không thể cứu vãn nổi.
Bây giờ xem ra hình như cũng không phải như vậy, bốn thanh niên đó xem tuổi bọn chúng, nghe giọng điệu chúng nó nói chuyện thì giống với lũ đầu gấu trong xã hội hơn. Liền sau đó,hai kẻ nghe vẻ hung hãn hơn liền đưa ra quyết định.
Thằng nhóc trẻ tuổi kia lúc này cũng bắt đầu chú ý đến hai người Phương Minh Viễn đang qua đường. Hắn chần chừ một lúc, cuối cùng không phải là chạy về hướng Phương Minh Viễn cầu cứu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153497/quyen-5-chuong-435.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.