Mới đó đã đến buổi trưa, mấy người tài xế gần trạm xăng dầu tự nhiên tụm năm tụm ba đi ăn, hai bên đường quốc lộ, thôn xóm gần nhất cũng đếnmười mấy km, thậm chí ngoài khu vực mười mấy km, mặc dù những người chạy xe bên ngoài thường mang theo một ít thức ăn trong xe sợ trên đường xảy ra chuyện gì. Nhưng thời tiết nóng nực như vậy, trong xe lại không cótủ lạnh, hơn nữa ở đây đến mười mấy tiếng đồng hồ rồi, thứ có thể ăn cóthể uống không thể bảo quản được.
Mặc dù mấy nhà ăn trong thànhphố Khang An chỉ miễn phí bánh mì và dưa muối, nước sôi, còn những thứkhác đều phải mua. Nhưng do giá cả thị trường, những tài xế này cũng cóthể lý giải được. Dù sao vào siêu thị mua cũng giá như vậy, ở đây muacũng như vậy, họ cũng không định ăn mấy thứ miễn phí. Nói thật,với hoàncảnh như bây giờ có nước sôi mà uống cũng cho họ bớt phiền toái rồi.
Trên đoạn đường này cũng không có nơi nào mát mẻ, hai hôm nay đều nắngto,radio dự báo thời tiết cao nhất đến hai tư hai năm độ, mà ở đây cũngphải đến bốn mươi độ, nếu không cung cấp đủ nước uống,c òn mấy nhân viên y tế nữa, chỉ sợ cứ tình trạng này không ít người phải quỵ xuống. Haibên ruộng đều có nước, nhưng nước đó liệu uống được chăng? Nếu vì uốngnước bẩn mà trên đường sinh bệnh thì có mà kêu trời trời không biết kêuđất đất không hay.
Cho nên mấy người tài xế này vẫn còn phải cảmkích với Ủy ban nhân dân thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153484/quyen-5-chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.