Chương trước
Chương sau
Mới đó đã đến buổi trưa, mấy người tài xế gần trạm xăng dầu tự nhiên tụm năm tụm ba đi ăn, hai bên đường quốc lộ, thôn xóm gần nhất cũng đếnmười mấy km, thậm chí ngoài khu vực mười mấy km, mặc dù những người chạy xe bên ngoài thường mang theo một ít thức ăn trong xe sợ trên đường xảy ra chuyện gì. Nhưng thời tiết nóng nực như vậy, trong xe lại không cótủ lạnh, hơn nữa ở đây đến mười mấy tiếng đồng hồ rồi, thứ có thể ăn cóthể uống không thể bảo quản được.

Mặc dù mấy nhà ăn trong thànhphố Khang An chỉ miễn phí bánh mì và dưa muối, nước sôi, còn những thứkhác đều phải mua. Nhưng do giá cả thị trường, những tài xế này cũng cóthể lý giải được. Dù sao vào siêu thị mua cũng giá như vậy, ở đây muacũng như vậy, họ cũng không định ăn mấy thứ miễn phí. Nói thật,với hoàncảnh như bây giờ có nước sôi mà uống cũng cho họ bớt phiền toái rồi.

Trên đoạn đường này cũng không có nơi nào mát mẻ, hai hôm nay đều nắngto,radio dự báo thời tiết cao nhất đến hai tư hai năm độ, mà ở đây cũngphải đến bốn mươi độ, nếu không cung cấp đủ nước uống,c òn mấy nhân viên y tế nữa, chỉ sợ cứ tình trạng này không ít người phải quỵ xuống. Haibên ruộng đều có nước, nhưng nước đó liệu uống được chăng? Nếu vì uốngnước bẩn mà trên đường sinh bệnh thì có mà kêu trời trời không biết kêuđất đất không hay.

Cho nên mấy người tài xế này vẫn còn phải cảmkích với Ủy ban nhân dân thành phố Khang An. Nếu không phải bọn họ đảmbảo cung cấp hậu cần cho các tài xế này kịp thời thì bây giờ chắc chắnhọ còn khổ sở hơn.

Công tác cung cấp dầu trong trạm đã dừng lạihơn một tiếng rồi, nhưng những tài xế này không hề tức giận, không phảivì trạm xăng không cung cấp xăng cho họ mà là họ cũng đã hết dầu diesel, dầu dự trữ của trạm lại không cùng một ống dẫn, cũng không phải là trữlượng dự trữ lớn gì cả, tất cả dầu đều là xe chuyển dầu chuyển từ nhữngkho dầu có trữ lượng lớn đến. Tiếp dầu trong thời gian dài, do đường xáchật chội, số lượng xe vận chuyển không đủ, không bổ sung xăng dầu kịpthời cho các trạm, nên xuất hiện tình trạng này cũng khó tránh được.

Người dân Trung Quốc đa phần là người biết lý lẽ, họ cũng hiểu đạo lý khôngbột đố gột nên hồ, cho nên mọi người chỉ oán giận, càu nhàu vài câu chứkhông hề xôn xao. Mọi người chỉ than vãn, những ngày tháng khổ sở nàybao giờ mới qua đây?Tất nhiên còn mắng mấy tên cán bộ của hai công tyhóa dầu, nhắc đến mười tám đời tổ tông của họ và mấy vị nữ nhân tronggia đình họ “không có chút tiếp xúc thân mật” đó ắt là không thể thiếu.

Mọi thứ cơ bản cũng rất bình thường, nhưng mấy phút trước, họ liền đập pháhết mấy cái tấm biển mới treo của nhân viên trạm xăng.

Lúc này, hai nhân viên của trạm xăng đang bị rất nhiều tài xế vây quanh.

-Các anh có ý gì?

Có người chỉ vào tấm biển treo bên ngoài cao giọng nói.

-Những thứ ghi trên tấm biến là chúng tôi ghi theo chỉ thị của cấp trên, dotrữ lượng dầu trong tỉnh Tần Tây đã cạn kiệt, vì thế công ty ra lệnh các trạm xăng dầu trực thuộc, các xe đến trạm xăng nếu là xe bản địa đổnhiều nhất ba trăm lít, xe bên ngoài đổ nhiều nhất một trăm năm mươilít.

Nhân viên làm việc của trạm xăng cũng chỉ lên tấm biển nói.

-Chúng tôi đứng xếp hàng lâu như vậy rồi, đến chúng tôi, lại nói đổ nhiều nhất một trăm năm mươi lít ư?

Có tài xế tức giận nói. Các xe dừng đây đổ xăng đều là xe tải cỡ lớn, dung tích bình xăng to, đổ đầy bình cũng phải bốn trăm lít! Một trăm nămmươi lít dầu diesel đối với đoạn đường dài họ phải chạy, và hơn nữa họcòn biết tỉnh Tứ Xuyên phía trước việc đổ xăng còn khó khăn hơn thì quảthực là thiếu.

Nếu ngay từ đầu đã biết ở đây đổ nhiều nhất là một trăm năm mươi lít, thì còn bỏ qua, đằng này họ đứng xếp hàng ở đây haiba giờ đồng hồ rồi, đến lượt họ thì lại báo đổ nhiều nhất một trăm nămmươi lít, như vậy có sự chênh lệch thật lớn làm cho họ khó mà chấp nhậnđược.

-Chúng tôi cũng không có cách nào khác, vừa nhận được thông báo của công ty yêu cầu chúng tôi nghiêm khắc thực hiện!Nếu các anh có ý kiến gì,có thể phản ánh với cấp trên,nhưng trước khi cấp trên truyềnmệnh lệnh xuống,chúng tôi là nhân viên phải nghiêm khắc thực hiện quyđịnh của công ty!

Nhân viên trạm xăng khoanh hai tay nói.

-Nếu anh không chấp nhận được có thể không đổ xăng ở đây nữa.

Mấy ngày nay, họ cũng liên tục phải tăng ca, hàng ngày trừ ngủ ra thì đổxăng, nhìn hàng xe mấy chục km nữa những người này cũng thấy không vuirồi.

Câu nói của anh ta như hòn đá ném vào nhà vệ sinh công cộngbên lề đường, lập tức dấy lên sự phẫn nộ của người dân nhất là nhũngngười vừa đến lượt đổ xăng, cuối cùng những tài xế cũng có thể không lolắng thiếu dầu trên đường.

-Công ty Xăng dầu các ông không cũngcấp đủ dầu cho người dân, còn giương mặt ra đó! Nếu không phải các người không có năng lực, chúng tôi hà tất phải đứng ở đây đợi hàng tiếng đồng hồ giữa trời nắng chang chang.

Lập tức có người hô lớn.

-Các anh đợi mấy tiếng đồng hồ, chúng tôi cũng phải làm việc mười mấy tiếngđồng hồ, mấy hôm nay, mấy người chúng tôi ngoài ngủ trong trạm xăng ra,thì toàn là đổ xăng, đổ xăng! Các anh là người, chúng tôi cũng là người.

Nhân viên làm việc ở trạm xăng dầu lớn tiếng nói.

-Còn không phải mấy trạm xăng dầu của công ty các anh hạn chế chúng tôi,nếumấy trạm xăng dầu trên đường có thể cung cấp đủ dầu,chúng tôi hà tấtphải khổ sở đứng đợi ở đây.Các anh mệt,còn được kiếm tiền,chúng tôi đứng đợi ở đây thì chỉ có hao phí tiền bạc.

Có người trong đám tức giận nói.

-Đúng vậy! Đúng vậy! Lãng phí thời gian của chúng tôi, hao phí tiền bạc của chúng tôi, các ông còn mặt mũi nói mệt.

Nhiều người trong đám nói lớn.

-Vậy các anh và mấy trạm xăng dầu không cung cấp đủ dầu cho các anh nói đi!Tôi nói cho các anh biết, mười hôm trước, mấy trạm xăng dầu xung quanhđây đều đã hạn chế cung cấp dầu, chi nhánh Tần Tây chúng tôi vẫn luôn cố gắng đến hôm nay, đã hết lòng quan tâm giúp đỡ! Không phải câu nói đó,nếu các anh không tiếp nhận, thì hãy phản ánh với cấp trên của chúng tôi đi! Đừng làm phiền công việc của chúng tôi!

Nhân viên trạm xăng vung tay nói.

Hành động của anh ta rất lịch sự, nhưng lời lẽ của anh ta lại như đổ thêmdầu vào lửa, ngay lập tức nhóm lên sự phẫn nộ đè nén lên mấy người tàixế đã lâu! Những người chạy đường dài bên ngoài, có mấy người nhát gansợ phiền phức? Có mấy người chưa đánh nhau bao giờ?

-Đánh tên khốn đó đi!

-Đánh tên súc sinh đó đi!

-Đánh hắn!

Hình như mọi người cùng đồng loạt hô lên.

Những tài xế vây quanh nhân viên trạm xăng cũng không biết là ai ra tay trước, hung hăng đánh vào mặt anh ta!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.