Đây là một phòng riêng của hộp đêm Phú Hào, tuy tất cả nam nữ đều đượcdẫn ra ngoài, nhưng không khí vẫn còn nồng nặc mùi khói thuốc và rượu,còn có một mùi hương khó tả. Chu Đại Quân cũng là người từng trải, tựnhiên cũng hiểu được mùi vị đó là của cái gì.
Sắc mặt Ngụy Bá Đạt có vẻ âm u, ngồi đối diện Chu Đại Quân, hắn thật không ngờ Chu Đại Quân lại lợi hại như vậy, mà bọn Tề Quốc Quang lại ngu xuẩn như vậy, tuy làmình tới muộn mười phút, không ngờ cũng đã để Chu Đại Quân nắm đượckhông ít chân tướng sự việc. Nếu Ngụy Bá Đạt mà biết được ở hộp đêm nàycòn chứa 300gr thuốc phiện, chỉ sợ hắn không có hứng thú ngồi lại chỗnày, mà khẩn trương nghĩ cách bỏ qua quan hệ với Tề Quốc Quang.
Tề Quốc Quang cũng là thương nhân đến từ thành phố Thiên Hán, và quen biết với Lưu Trí và Ngụy Bá Đạt. Tuy rằng Mễ mâp và bọn họ không kiếm đầychậu, nhưng tiền lời cũng tương đối khả quan. Quan trọng hơn là bọn họmượn cơ hội này, một bước tiến vào thị trường thành phố Phụng Nguyên,khiến Tề Quốc Quang giật mình.
Ở thành phố Thiên Hán, Tề QuốcQuang làm ở hộp đêm, là một nhà làm KTV, đến Bình Xuyên, vận động nhữngthương nhân ở đây tập hợp thành một khối kinh tế tốt, tự nhiên là rấtvui mừng, lập tức tìm một địa điểm thích hợp ở Bình Xuyên. Sở dĩ lựachọn Hải Trang, thứ nhất, nơi này là một mảnh đất không ở trung tâm Bình Xuyên; thứ hai, bí thư đảng ủy thị trấn là Ngụy Bá Đạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153475/quyen-5-chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.