Sau khi Vương Đắc Thủy hạ quyết tâm, thì đã tìm cơ hội, may mà hiện giờ Phương Nhai cả ngày đều bị trói trên giường, cũng không cần lo lắng anh ta có thể chạy trốn. Cho nên hai thanh niên đó thường sẽ không đi theo, tiếp nhận “Nhiệm vụ” chỗ Phương Nhai lại xin nghỉ hai ngày phép trong bệnh viện tâm thần, liền hối hả đến Phụng Nguyên!
Cái mà Phương Nhai nói cho anh ta kỳ thật là một cái tên, là người phụ khách bên khiếu nại của khách hàng trong các chi nhánh Tập đoàn Carrefour thành phố Phụng Nguyên tỉnh Tần Tây. Sở dĩ chọn người này, Phương Nhai cũng đã suy nghĩ cặn kẽ. Vương Đắc Thủy nói trắng ra chính là một lão nông dân, muốn trực tiếp nhìn thấy người nhà họ Phương, tuyệt đối là phải có cơ duyên, nếu không thì là mơ mộng hão huyền! Đặc biệt là trong những ngày sau khi anh ta mất tích, các nhân viên này của nhà họ Phương chắc chắn càng khó gặp.
Mà người anh ta đã chọn, một là người phụ trách khiếu nại của khách hàng. Với chế độ quản lý của Tập đoàn Carrefour, với yêu cầu của khách hàng, anh ta không thể vô lý cự tuyệt. Cho nên, Vương Đắc Thủy muốn gặp anh ta, không hề khó; hai là, người này đã từng là cộng sự với Phương Nhai một thời gian, và lúc đó có mối quan hệ không tồi với Phương Nhai. Tuy nói, theo từng bước thăng chức của Phương Nhai, để lộ thân phận thành viên của nhà họ Phương, mối quan hệ giữa hai người ngày càng ít, nhưng anh ta tuyệt đối không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153375/quyen-5-chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.