-A!
Dịch Trữ Hinh bất ngờ kêu lên, cũng khó trách được cô, bất ngờ có một người xuất hiện trước mặt, hơn nữa lại là một người da đen cao to vì vậy khó trách bị doạ một phen. Trần Trung vẫn cứ đi theo sau Phương Minh Viễn tiến lên trước mấy bước, chặn giữa Phương Minh Viễn và người da đen đó.
-Tiểu thư xinh đẹp, không làm cô sợ chứ?
Người da đen đó nói đậm chất giọng khẩu âm London
-Vậy tôi thành thật xin lỗi!
-Không có gì!
Dịch Trữ Hinh vẫn có chút sợ hãi nói.
Người da đen dường như lúc đó mới để ý đến sự có mặt của những người khác ở đây, sau khi đưa mắt lướt qua Trịnh Gia Nghi, Vũ Điền Quang Ly mới không nhịn được mới thở hắt một tiếng.
Phương Minh Viến nhăn mặt, tuy hắn không có chút kì thị nào với vấn đề chủng tộc, nhưng cho dù ở châu Âu hay ở châu Mỹ, tỉ lệ phạm tội của người da đen thực chất là cao hơn rất nhiều so với những chủng người khác. Tuy bên trong đó đều có vô số nguyên nhân, chính phủ nước sở tại cũng chịu trách nhiệm rất nhiều trong vấn đề này. Nhưng sự thật bao giờ cũng chiến thắng bao biện, bởi vậy ở nơi đất khách quê người bất ngờ gặp phải một người da đen như thế này khó trách hắn có chút không vui.
-Các cô gái xinh đẹp, các vị có hứng thú trở thành những minh tinh nổi tiếng được cả thế giới biết đến không?
Người da đen đó vừa khoác lác nói vừa lấy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153352/quyen-5-chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.