Khi Joanie ôm đưa con gái Jessyca đến lúc đó đã là 5 giờ 30 chiều, trên đường Edinburgh sớm đã sáng đèn
Chỗ bọn Phương Minh Viễn ăn cơm chính là phòng ăn dưới tầng trệt của nhà khách sạn. Tuy Asohon Kagetsu định tìm một quán ăn nào đó ở trên đường nhưng Trịnh Gia Nghi lại bảo đồ ăn thức uống ở khách sạn này không hề tầm thường, suốt cả chặng đường mệt mỏi làm cho ai nấy đều ngoan ngoãn nghe lời.
-Thực ra thì Scotland và England đều giống nhau đều không có thứ đồ ăn gì đặc biệt nổi tiếng thế giới, nhưng Scotland có ba mặt đối diện với biển, giống như tôm hùm, hải sản loại này vô cùng phong phú, lại còn có loại cá hồi nổi tiếng. Thông thường khi nhắc đến cá hồi rất nhiều người sẽ nghĩ đến những quốc gia Bắc Âu và Nhật Bản, nhưng thực ra cá hồi của Scotland mới là số một!
Trịnh Gia Nghi cầm tờ menu vừa xem vừa giảng giải cho mọi người.
-Món ăn khá nổi tiếng Scotland còn có thịt bò, thịt dê non và các loại cá tươi, nhất là tô ngư và sò hến, món hươu có hương vị thôn quê, gà rừng, gà lôi và thịt vịt cổ và có thể được hầm chung với những loại quả của người Sostland bản địa như nho đen và việt quất, cũng là những món vô cùng khoái khẩu!
Joanie nhìn đứa bé gái mà Asohon Kagetsu đang bế trong lòng, nói nhỏ
-Nếu như mọi người thích ăn thịt thì có thể thử món thịt Haggui truyền thống ở đây.
-Haggui là cái gì vậy?
Lâm Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153343/quyen-5-chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.