Chương trước
Chương sau
Phương Minh Viễn tất nhiên là không biết, vào lúc mình đang tính toán làm thế nào để có được bản quyền và quyền cải biên >

từ trong tay Joanie Rowling, thì Trịnh Gia Nghi cũng đang tính làm sao để nhờ vào sức ảnh hưởng của hắn, giúp Joanie thoát khỏi khó khăn.

Thật ra vơi thân phận của Trịnh Gia Nghi, muốn giúp Joanie một tay, có thể nói là dễ như trở bàn tay.

Nhưng Trịnh Gia Nghi rất rõ, Joanie là một người phụ nữ hiện đại có lòng tự trọng rất cao, sự giúp đỡ thích đáng cô ta sẽ nhận, nhưng đã vượt quá phạm vi tiếp nhận trong lòng cô ta, cô ta sẽ không hề do dự mà cự tuyệt. Cho nên, cho đến giờ, Trịnh Gia Nghi chỉ có thể bằng cách cho Jessyca món quà, để cho Joanie một vài sự giúp đỡ.

Nhưng theo từng bước trưởng thành của Jessyca, Trịnh Gia Nghi cảm thấy chỉ có một môi trường tốt, mới có thể bảo đảm cho Jessyca có thể có một tuổi thơ đẹp, về sau mới có thể nhận được sự giáo dục tốt hơn.

Cho nên, Trịnh Gia Nghi vẫn đang nghĩ, làm thế nào để có thể không làm tổn thương đến lòng tự trọng của Joanie, lại có thể cải thiện cuộc sống của Joanie một cách chân thực.

Lộ trình một tiếng, cứ như vậy mọi người cười cười nói nói, và sự hoảng hốt của Joanie nhanh chóng qua đi. Xe đã đến Edinburgh vẫn có những bông tuyết nhỏ đang bay.

Edinburgh so với Glasgow, bất luận là nhân khẩu hay quy mô thành phố, đều nhỏ không ít, nhưng ở đây lại là thủ đô của Scotland. Hơn nữa, trước năm England và Scotland vẫn chưa xác nhập, ở đây không chỉ là thủ đô của Scotland, mà còn là tuyến đầu tiên chống lại quân đội Anh xâm lấn. Cho đến hôm nay, không ít người Scotland thậm chí vẫn không mong muốn Scotland ra nhập Vương quốc Anh, vẫn muốn hồi phục chính trị.

-Các bạn nhìn sang bên đó, đó chính là lâu đài Edinburgh một công trình kiến trúc cổ đại nhất của Edinburgh, cũng là một trong những biểu tượng quan trọng nhất của Scotland. Phía trước là cung điện Holyrood, ở đây vẫn là nơi ở hoàng gia và trung tâm chính trị quan trọng, là một trong những tòa hoàng thất quan trọng của nước Anh.

Mà nhà giam quân sự trong cung điện, từng nhốt quân đội của Napoleon, cho đến giờ trên vách tường ở đó vẫn lưu lại vết tích được khắc trên tường của quân đội Pháp.

Joanie chỉ lên đỉnh núi phía xa xăm, nơi tòa lâu đài cổ uy nghiêm đứng vững, ánh mắt của mọi người đều không ngừng nhìn theo hướng chỉ trên đỉnh núi của cô ta.

Ở Châu Âu, tòa lâu đài cổ lâu đời loại này có thể nói không phải vô cùng hiếm thấy, nhưng là tòa lâu đài của Vương thất Scotland và Hoàng thất của nước Anh trước đây, vị trí của tòa lâu đài Edinburgh trong các tòa lâu đài của Châu Âu thì vượt qua cái những bình thường.

-Các bạn đã thấy những con đường lớn ở đó rồi phải không, đó chính là những con đường nổi tiếng nhất của Edinburgh, ngay cả hai tòa nhà Hoàng gia quan trọng toàn lâu đài Edinburgh và cung điện Hollyrood nằm ở con đường lớn này. Thắng cảnh du lịch trọng yếu nhất của Edinburgh đều nằm gần con đường lớn này, mà khu vực lấy làm trung tâm là khu vực cũ của Edinburgh, phía Bắc là khu vực mới của Edinburgh. Bây giờ thời gian không sớm nữa, chúng ta tìm chổ nghỉ ngơi ăn cơm trước, ngày mai lại nhờ Joanie đưa chúng ta đến nơi du ngoạn!

Trịnh Gia Nghi chỉ ra cửa sổ nói:

-Ai, Minh Viễn các anh có người thích uống rượu Whiskey không? Bên tòa lâu đài Edinburgh chính là trung tâm Whiskey của Scotland, ở đây có thể khiến những người tham quan hiểu những kiến thức cơ bản của rượu Whiskey, bao gồm lịch sử ra đời, quá trình chế biến, mô hình thực thể, đương nhiên còn có thể thử miễn phí hương vị thuần khiết của rượu Whiskey Scotland!

Phương Minh Viễn lắc lắc đầu, hắn không có hứng thú với rượu Whiskey, vẫn là Asohon Kagetsu và Vũ Điền Quang Ly rất thích thú dự định đến đây du ngoạn.

-Angel nghĩ kỹ muốn đi chỗ nào ngắm cảnh không?

Joanie cười nói:

- Edinburgh tuy không phải thành phố lớn gì, nhưng các điểm du lịch lại không thiếu. Ví dụ như tòa lâu đài Edinburgh, cung điện Hollyroodhouse, nhà thờ Giles, công viên Sanluther.

-Nhà máy dệt Tartan…

Joanie nói một hơi mười mấy điểm du lịch.

-Nếu muốn đi hết một lượt, mà không phải vội vội vàng vàng nhìn qua cần không ít thời gian. Angel, các bạn dự định ở đây mấy ngày?

Joanie khẽ hỏi. Trịnh Gia Nghi trong lòng khẽ mỉm cười, Joanie mượn cơ hội này, muốn biết thời gian của cô ta có nhiều không.

-Vấn đề này, đương nhiên là do Phương Minh Viễn trả lời, tôi thuận theo ý khách!

Trịnh Gia Nghi vỗ vỗ ghế dựa lưng của Phương Minh Viễn nói.

Phương Minh Viễn xoay người lại, cười nói:

-Khó có cơ hội đến Scotland một lần, nếu nói không xảy ra việc gì ngoài ý muốn, tôi đương nhiên là hi vọng có thể đến một lần chơi thỏa thích, mà không phải du lịch kiểu cưỡi ngựa xem hoa. Chỉ có điều không biết, Joanie cô có thời gian làm hướng dẫn du lịch cho chúng tôi không?

Phương Minh Viễn bên cạnh quá khôn ngoan, yêu cầu này thực sự quá tuyệt vời!

-Điều này không có vấn đề gì, Joanie khẳng định có thể dành thời gian mấy ngày đi.

Trịnh Gia Nghi không đợi Joanie nhận lợi, lập tức đáp ứng.

-Tuy nhiên, cô được trả tiền hướng dẫn viên!

Phương Minh Viễn mỉm cười, xua tay nói:

-Được, tính theo phí hướng dẫn viên chính thức ở đây đi, thanh toán trước, hay là thanh toán sau?

Có thể khiến Joanie Rowling danh tiếng lẫy lừng tự làm hướng dẫn viên du lịch cho mình một lần không biết sẽ khiến bao nhiêu người hâm mộ Harry Poster không ngừng ngưỡng mộ.

-Cái này

Joanie hơi lóng ngóng chân tay nhìn Trịnh Gia Nghi nói:

-Ngày kia tôi phải đi làm việc, hơn nữa Jessyca cũng không thể mặc kệ được.

-Công việc gì cũng đều dẹp đi cho tôi! Jessyca nếu nói em gái cô không có thời gian trông nom, thì mượn người! thực sự không được thì đem cô bé theo! Joanie, đây là một cơ hội khó có được! cô tuyệt đối sẽ không phải hối hận đâu!

Trịnh Gia Nghi không để cho cô ta phân trần nói:

-Tôi có thể nói với cô một cách chắc chắn, về sau cô tuyệt đối sẽ không hối hận!

Cả thế giới không biết có bao nhiêu người mê điện ảnh muốn gặp mặt thiên tài biên kịch “Phương” chứ, cơ hội như vậy, đừng nói còn có lương, chính là làm không công, người đó cũng chắc chắn là khóc mà run lên.

Joanie cười cười một cách bất đắc dĩ, gật gật đầu, Phương Minh Viễn lại dùng tay chống cằm, suy tư nhìn Trịnh Gia Nghi.

Dưới sự chỉ điểm của Joanie, xe đã dừng lại ở trước cổng một khách sạn không hề được để mắt tới, Trịnh Gia Nghi nhảy xuống xe, vươn vai nói:

-Đây là nơi tôi thường ở khi đến Edinburgh, bởi vì nơi này cách nhà Joanie không xa.

Phòng tuy không hề xa hoa, nhưng mọi thiết bị rất đầy đủ, nếu nói các bạn không hài lòng, chúng ta có thể đổi khách sạn khác.

-Nơi này đi!

Phương Minh Viễn gật gật đầu nói:

-Nơi chị em cô Trịnh đều có thể ở, chúng tôi cũng không có vấn đề gì!

-Joanie, cô về trước đi, tối đưa Jessyca đến, chúng ta cùng ăn cơm. Đúng rồi, đừng quên nhớ mang theo quyển tiểu thuyết mà tôi vẫn chưa xem xong!

Trịnh Gia Nghi đối lưng Phương Minh Viễn đánh mắt với Joanie. Joanie hiểu ý gật gật đầu, cảm kích nắm tay Trịnh Gia Nghi.

Phương Minh Viễn kìm nén nhưng trong lòng đã thực sự cười phá lên, lúc này, hắn cảm thấy đưa Trịnh Gia Nghi đến nước Anh là quyết định đúng đắn nhất hắn đã làm.

Cô bé này quá khôn ngoan!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.