Khi Phương Minh Viễn và chú Triệu đi ra từ nhà họ Chương, đã là 9h30 tối, nếu không phải đã tới thời gian nghỉ ngơi của Chương Nguyên Bồi, sợ rằng hai người vẫn không thoát thân. Chương Quân Tử trực tiếp tiễn hai người ra ngoài cửa, nhìn bọn họ lên xe đi xa, lúc này mới trở lại trong viện.
-Minh Viễn, chúng ta có thể yên tâm đi thực hiện, có bác Chương làm hậu thuẫn, bất kể là chính phủ hay trong quân, đều nể mặt vài phần.
Chú Triệu trong lòng vui hơn nói. Có thể cùng ăn tối với ông cụ Chương, còn nói chuyện lâu như vậy, sự việc này mấy năm gần đây rất hiếm thấy, nói ra, không biết bị bao nhiêu người hâm mộ chết.
Phương Minh Viễn gật gật đầu. Chuyến đi đến nhà họ Chương hôm nay, đối với hắn, cũng là thu hoạch được kinh nghiệm những người có công lao khai quốc vẫn còn sống rất phong phú, cái nào cũng là của quý của chính phủ Hoa Hạ, sức ảnh hưởng lớn đó, không thua kém gì những lãnh đạo Trung ương đang nhậm chức. Có Chương Nguyên Bồi tấm bùa hộ mệnh này, nhà họ Phương lại ổn định không ít. Hơn nữa cứ như vậy, tự mình qua lại với người trong quân, cũng không ai lại dám nói linh tinh.
-Ai, đúng rồi, những băng cháu đưa cho bác Chương, chú nhìn thoáng qua, hình như là phim truyền hình?
Chú Triệu có chút ngạc nhiên hỏi.
-Dạ, một bộ phim về thời kỳ chiến tranh kháng Nhật và chiến tranh giải phóng, nhào nặn nên loại vị quân nhân khác.
Phương Minh Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153328/quyen-5-chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.