-Giám đốc Mã, anh thật sự quá khách sáo rồi!
Lâm Khải Đông bước lên vài bước đưa tay ra nói. Tuy nói rằng Mã Đứa Tài chỉ là Giám đốc chi nhánh ngân hàng Công Thương khu vực Ly Sơn, mà xưởng điện tử Đức Quang muốn vay, thì sổ sách, tiền nong cũng như các loại thủ tục liên quan thường thường đều là ở bên ngân hàng Giao Thông, nhưng ngân hàng Công Thương cũng là một đại gia nghiệp, mạng lưới doanh nghiệp cũng rất nhiều, thực lực đứng đầu trong nước, cho nên, mặc dù giữa song phương không có quan hệ đối tác gì, nhưng Lâm Khải Đông cũng rất hứng thú quen biết một vị bằng hữu như vậy.
Mã Đức Tài đối với Lâm Khải Đông, tất nhiên cũng tâng bốc thêm vài phần. Không chỉ là vì xưởng điện tử Đức Quang hiện tại là xí nghiệp lớn nổi tiếng ở khu vực Sơn Ly, mà bởi vì, đây là một nhánh trong tuyến sản nghiệp quan trọng của Phương gia. Tuy nói rằng, Phương gia từ ngày giàu có lên, rất ít làm việc với ngân hàng, trừ phi cần thiết, nếu không đều là giao cho ngân hàng Giao Thông. Nhưng đây cũng không có nghĩa là các ngân hàng khác, không thèm muốn nhỏ dãi ba thước khối thịt béo Phương gia này!
Mã Đức Tài chính là không biết nghe bao nhiêu người trong nội bộ ngân hàng nhắc tới, Cổ Vũ Thành tổng phụ trách ngân hàng Giao Thông khu vực Tây Bắc ngày nay, lại là tổng phụ trách bộ phận của ngân hàng Phụng Nguyên tại ngân hàng Giao Thông, chính vì kết bạn cùng vị Phương thiếu gia đỉnh đỉnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153311/quyen-5-chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.