Dương Hải Đông, phó cục trưởng cục cảnh sát Li Sơn. Có lẽ người này, rất nhiều người đều sẽ không nhớ ra, khi Phương Minh Viễn vẫn theo học trường con em của nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây ở Hải Trang, trường họ đã tổ chức cho mọi người đến du lịch Li Sơn. Lúc đó, bọn lưu manh côn đồ bản địa Li Sơn đã có ý đồ mờ ám tống tiền bọn họ.
Đã bị nhóm người của Phương Minh Viễn bắt quả tang tại chỗ.
Trong đám cảnh sát nhận được tin báo lúc đó có cả Dương Hải Đông, hơn nữa lúc đó Dương Hải Đông còn tốt bụng nhắc nhở bọn họ, bọn lưu manh này đã cấu kết với cảnh sát, rắn chuột một ổ. Sau đó, khi nhóm người Phương Minh Viễn không nhận được sự công bằng khi ở đồn cảnh sát, Dương Hải Đông cũng đã nói mấy câu công bằng cho bọn họ. Tiếp đó, sau khi Triệu Tự An – chủ tịch quận Li Sơn đến đồn cảnh sát, lãnh đạo của Dương Hải Đông đã miễn chức, đề bạt ông ta đảm nhiệm chức đồn trưởng đồn cảnh sát.
Đã từng có mối quan hệ như vậy, Triệu Tự An vẫn đảm nhiệm chức bí thư quận uỷ của quận Li Sơn nhiều năm, hơn nữa sản nghiệp của nhà họ Phương ở quận Li Sơn không ít, Phương Minh Viễn cũng vẫn nhớ lòng tốt lúc đó, nhắc nhở mình về người cảnh sát chính trực, nên thường xuyên chiếu cố, đến lúc này, khi Triệu Tự An rời khỏi Li Sơn đến nhận chức ở Thành phố, Dương Hải Đông đã trở thành cục phó của cục cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153294/quyen-5-chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.