Dư Ba trong lòng tính toán rất rõ ràng, đại học Hoa Đông nằm ở khu cục của cục trưởng Lưu Đông Bảo, cấp dưới của Lưu Hải Minh, cũng xem như có quan hệ chính thức với Lưu Hải Minh. Hơn nữa, Lưu Đông Bảo cũng là có thâm niên cao, trước đây kỳ thực phá được vài vụ án lớn, lãnh đạo thành phố ở đó đều lộ vẻ rất coi trọng. Nếu không phải ông ta tính tình không tốt, hơn nữa lúc trước lại từng đắc tội với Dư Hải Minh, nên bị trù dập thì bậy giờ trở thành đương kim Phó cục trưởng thành phố cũng không có gì lạ.
Trương Quan Vĩ tuy là lãnh đạo cục thành phố, nhưng gặp phải cục trưởng khu cục như Lưu Đông Bảo, ông ta muốn làm gì cũng phải suy nghĩ thật kỹ rồi mới làm! Lưu Đông Bảo ở đây nhiều năm, cùng lắm là trước khi về hưu lên tới chức Phó cục trưởng thành phố là chấm dứt. Mà thâm niên của Lưu Đông Bảo ước chừng so với Trương Quang Vĩ có thể hơn đến mười năm, Trương Quang Vĩ có cơ hội nhiều hơn ông ta, haha…
Hơn nữa, Dư Ba tin rằng, Lưu Đông Bảo đến lúc đó nhất định sẽ đứng về phía mình, như vậy, Trương Quang Vĩ muốn đem mấy người đi, cũng không phải dễ. Coi như y không thể thể chỉnh được nhóm người kia, thì cũng có thể đem Trương Quang Bắc đi!
- Cậu Dư… việc này…
Thôi Hoàn khó xử nói.
- Thôi Hoàn, có muốn tôi mời cha tôi và bác Lưu Đông Bảo cùng nhau gọi điện thoại, mời ông phê duyệt không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153242/quyen-5-chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.