Thôi Hoàn sau khi trở về, liền khiến Trương Minh và Kỷ Vận cảm thấy không hiểu, đường đường là đồn trường, không ngờ lại ăn nói khép nép đi về phía Phương Minh Viễn thừa nhận sai lầm, lần nữa cầu xin Phương Minh Viễn đưa tay bị còng tháo ra, mà Phương Minh Viễn vẫn hờ hững, đối với việc cầu xin của Thôi Hoàn nghe cũng như không.
Thôi Hoàn nói xong, Phương Minh Viễn liền không kiên nhẫn nói:
- Đồn trưởng Thôi, mới vừa rồi tôi đã nhắc nhở anh, còng tay này dễ dàng mang vào, muốn gỡ ra tất nhiên là không dễ dàng. Đồn trưởng Thôi lúc nãy không phải không do dự liền còng tay tôi sao? Muốn lấy ra cũng được, mời lãnh đạo cục cảnh sát thành phố đến đây.
Thôi Hoàn đổ mồ hôi, Trương Minh và Kỷ Vận cũng kinh hãi, giọng điệu của người trẻ tuổi thực không nhỏ, không ngờ lại còn yêu cầu lãnh đạo cấp cục đến.
-Cậu Phương, cậu Phương, cục trưởng Trương đang trên đường. Tôi là nhất thời ngu muội không chịu tìm hiểu sự việc rõ ràng.
Thôi Hoàn thấp giọng cầu xin.
- Sở trưởng Thôi. Nói vậy là không đúng rồi. Ông là nhất thời mê muội, nhưng người xui xẻo là tôi.
Đây vẫn là kiếp này lần đầu tiên tôi hưởng thụ đãi ngộ như vậy, nếu chuyện này truyền ra ngoài, tôi ở đại học kinh tế Hoa Đông làm sao ngẩng đầu lên được, đi đến đâu cũng có người theo sau lưng chỉ trỏ kìa thấy không, tên kia đã từng bị bắt vào sở cảnh sát, lại còn bị còng tay tra khảo. Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153240/quyen-5-chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.