Phương Minh Viễn nhún vai tỏ vẻ chẳng sao cả, nói:
- Thế nhưng so với người cái gì cũng không có, hai tay trống không mà lại tùy ý phỉ báng người khác vẫn tốt hơn nhiều!
- Cậu!
Kỳ Vận bị hắn chọc cho tức giận tới mức giận điên lên. Từ khi Trương Minh lên tới chức phó chủ nhiệm Ủy ban giáo dục, người đến nhà bà ta cầu cạnh, nịnh nọt càng ngày càng nhiều, những người dám nói chuyện với bà ta như vậy càng ngày càng ít.
Kỷ Vận kìm nén lửa giận trong lồng ngực, dù sao đây là nơi công cộng, xung quanh còn có nhiều cảnh sát, có vài lời cũng không thể nói quá mất, dù sao bà ta cũng là người có thân phận.
- Đồn trưởng Thôi, có thể mượn một gian phòng nói chuyện không?
Kỷ Vận quay đầu lại, nói với Thôi Hoàn.
Thôi Hoàn đưa mọi người tới một phòng họp trong sở, ngoại trừ hai bên, còn những người không liên quan, ngay cả chính y cũng đi ra ngoài, để lại nơi này cho bọn họ.
Kỷ Vận ngồi xuống, lúc này bà ta mới đánh giá mấy người Phương Minh Viễn một phen. Không khỏi trong lòng âm thầm nhíu mày, con của bà ta có đức hạnh thế nào, bà ta đương nhiên biết rõ. Tất nhiên, mấy cái việc xấu mà Trương Quang Bắc làm trước đây, trong mắt của bà ta, cũng chả là gì, chỉ là mấy chuyện nhỏ mà thôi.
Trẻ con cãi nhau ầm ĩ một lúc rồi cũng thôi. Chỉ là lần này đối phương lại báo cảnh sát, có chút vượt qua khỏi dự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153237/quyen-5-chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.