Phương Minh Viễn cũng chỉ là đem giấy chứng nhận cho phép sử dụng súng của Trần Trung cho người phụ nữ trung niên nhìn thoáng qua mà thôi, ở quốc gia Hoa Hạ thần kỳ này, người có thể dùng súng, cho dù là hợp pháp hay không hợp pháp, đều không phải là người bình thường. Điều này, bất cứ người dân nào cũng hiểu rõ. Tin tưởng rằng, cộng thêm với 500 tệ này, người phụ nữ trung niên này sẽ biết phải lựa chọn thế nào.
Sau khi giải quyết người phụ nữ trung niên xong, Phương Minh Viễn bảo bà ta ra đứng trước cửa, không cho người nào tới quấy rầy.
Chuyện kế tiếp là xử trí với Trương Quang Bắc như thế nào.
Lúc này, Lưu Vũ Yến đã lấy quần áo của mình mặc vào, ngơ ngác ngồi trên giường, nước mắt giống như một dòng suối nhỏ vậy, cứ chảy mãi không thôi.
Phương Minh Viễn rất hiểu suy nghĩ trong lòng cô lúc này, cô vừa muốn Trương Quang Bắc bị tống giam, khiến y phải trả một cái giá lớn cho hành vi của mình, lại vừa không muốn đem chuyện này phát tán ra ngoài, hủy đi danh dự cô. Người Hoa Hạ xưa nay vẫn luôn coi trọng vấn đề trinh tiết, thậm chí còn coi trọng hơn cả chuyện sống chết. Càng là người lớn lên ở những vùng nhỏ, vùng sâu vùng xa, lại càng xem trọng vấn đề này. Đối với chuyện này, Phương Minh Viễn cũng không có cách nào.
Dù sao ngay cả tới thế kỷ tiếp theo, người trong nước vẫn còn luôn suốt ngày tranh luận không ngớt về mấy cái vấn đề như: “Khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153235/quyen-5-chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.