Sự bỏ đi đột ngột của Phương Minh Viễn khiến kịch vui này tự nhiên kết thúc, Trương Quang Bắc hằm hằm nhìn bóng Phương Minh Viễn đang bỏ đi, cũng không dám đuổi theo.
Lưu Dũng nhìn khinh thường, cũng lười phản ứng lại y, bê bộ đồ ăn tiếp tục đi đến nhà ăn.
Lại nghĩ thầm trong lòng, có cần tìm Lưu Vũ Yến hỏi xem việc này là thế nào không. Tuy Lưu Vũ Yến rất xinh đẹp, tính cách cũng không tồi, nhưng cậu lại không cho rằng Phương Minh Viễn thích cô ấy, ít nhất hiện nay chắc chắn là không phải. Tên Trương Quang Bắc này, nhìn gió lại thành mưa, thực là vô duyên.
Người dân Thượng Hải đều biết rằng, đường Giang Ninh, quảng trường nhân dân, Hứa Gia Hối là khu vực thương mại quan trọng của thành phố, nhưng so sánh với chúng, tình hình thương nghiệp của Bến Thượng Hại nơi đã từng là khu tập trung ngân hàng ngoại thương thì đã nhạt hơn rất nhiều. Ở đây, người qua lại tập trung ánh mắt nhiều hơn vào dòng sông Hoàng Phố chảy mãi không ngừng, tháp Minh Châu sắp hoàn thành, còn có hàng vạn ngọn đèn nhấp nháy trong đêm tối nữa. Từng ở trong thời đại Thượng Hải cũ, bến Thượng Hải đại diện cho sự thời thượng hiện nay cũng chỉ còn lại bề ngoài đã là một kiến trúc với các dấu vết của thời gian. Nhưng với những việc đằng sau cách cửa đồng, chắc chắn rất nhiều người đã bỏ qua, thậm chí lãng quên.
Số 18 bến Thượng Hải, được bắt đầu xây dựng vào năm 1923, đã từng là tổng bộ của ngân hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trum-tai-nguyen/3153229/quyen-5-chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.