Chương trước
Chương sau
Mười giờ sáng ngày 18 tháng 1 năm 1995, trong phòng họp của tạp chí “Nguyệt san thiếu niên” tập trung hàng trăm ký giả truyền thông, khiến phòng họp rộng chừng hơn hai trăm mét vuông chật như nêm cối. Ngay cả mấy hãng truyền thông có vai vế uy tín nhất Nhật Bản cũng cử phóng viên đến.

Yamashita đứng trong góc phòng nhìn những người trong phòng bàn luận sôi nổi với chút oán hận trong lòng. Lời tiên đoán của Phương Minh Viễn lần này cố nhiên mang đến tỷ lệ người xem cao hiếm có, nhưng mà cũng đem lại rất nhiều phiền toái.

Là đài truyền hình thực hiện cuộc phỏng vấn với Phương Minh Viễn, đài truyền hình Tokyo trong trận sóng này hiển nhiên cũng không lo nổi cho bản thân mình, cũng nhận được rất nhiều thư và điện kháng nghị, cũng phải đối mặt với những sự đe dọa. Vì thế, Yamashita và người phụ trách tiết mục này của đài truyền hình Tokyo không thể không công khai nhận lỗi với công chúng, nên mới có thể miễn cưỡng làm giảm bớt được sự bất mãn của công chúng.

Yamashita cũng bởi vậy mà tạm thời bị hạ từ vị trí của người chủ trì xuống làm phóng viên đi ra ngoài phỏng vấn. Nếu không phải chuyện ngày hôm nay có liên quan đến Phương Minh Viễn thì cũng không tới phiên cô được đến. Người bị liên lụy như cô, hiển nhiên là rất oán giận Phương Minh Viễn. Vốn tưởng có thể nhờ việc này củng cố được vị trí của mình ở trong đài truyền hình, kết quả là lại thành một trái bom!

Yamashita bây giờ muốn được trở về vị trí cũ, có thể nói là sẽ vô cùng khó khăn!

Tối qua, cô đã vận dụng hết các khả năng của mình để thuyết phục Phó giám đốc đâì truyền hình, nhưng cũng chỉ nhận được một lời hửa nhẹ tựa như gió, rằng vào thời điểm thích hợp sẽ giúp cô chủ trì một tiết mục hạng hai. Mà vốn dĩ cô phải là người dẫn chương trình của đài truyền hình Tokyo mới đúng!

Người bị hạ chức thê thảm như cô hiện giờ đã trở thành trò cười cho những đồng sự, hóa ra những người trước mặt tỏ vẻ khách sáo, thậm chí còn có chút vẻ tốt bụng, bây giờ ai ai cũng vênh váo tự đắc trước mặt cô, hoàn toàn coi thường, không coi cô ra gì!

Tuy nhiên Yamashita cũng đủ để có thể nhận thấy, trong mắt của những người này, sợ rằng cả đời cô cũng không có khả năng trở lại được vị trí cũ!

Tuy là có dáng vẻ như hoa như ngọc, nhưng trong đài truyền hình không thiếu những nam thanh nữ tú. Với lại cũng đã làm việc ở đây lâu năm, đợi đến khi những lời gièm pha này không còn làm mọi người chú ý, bản thân cô cũng không có chút lợi thế nào để cạnh tranh với người khác.

Yamashita không phải chưa từng nghĩ đến chuyện đi sang đài truyền hình khác làm, thế nhưng thoáng thăm dò, cô liền xót xa, căn bản họ xua cô như xua vịt, mấy đài truyền hình trước hứa hẹn trả lương cao lộc dày hiện giờ đều đã từ chối thẳng thừng. Trong số đó có những người phụ trách của hai đài truyền hình còn không khách sáo châm chọc cô. Yamashita giận đến điên người, thiếu chút nữa đã đập tan điện thoại của mình.

-Ôi…

Yamashita thở dài một hơi với nỗi oán hận trong lòng. Tên “Phương” này mang trái đắng đến, làm náo loạn lên như vậy, chẳng những chính hắn bị mang tiếng xấu tại Nhật Bản, lại còn làm liên lụy hại đến cả cô cũng phải chịu khổ, sao lúc đầu cô lại không ngăn cản đài truyền hình, không cho phát sóng tiết mục đó ra thì tốt biết bao!

-Yamashita, em ở trong này than thở tức giận cái gì vậy?

Một người Nhật trung tuổi nhảy đến bên cạnh cô, tủm tỉm cười nói. Chính là Lieben Shota người quay camera trong đài truyền hình.

Yamashita trong lòng chán ghét quay đầu đi. Lieben Shota này ở đài truyền hình có vị trí hơi thấp, khi trước thường lén nhìn cô, hiện tại thấy cô rơi vào tình cảnh khó khăn, chỉ sợ là y cho rằng cơ hội đã tới, muốn tiếp cận cô hơn, loại đàn ông này cô đã gặp nhiều rồi! Yamashita cô cho dù có thê thảm cũng không tới lượt y chấm mút xà xẻo!

Thấy Yamashita quay đầu đi không để ý đến mình, Lieben Shota trong lòng có chút bực. Khi trước Yamashita là người dẫn chương trình chính của đài truyền hình Tokyo, là con át chủ bài của đài truyền hình, y không thể đắc tội, còn bây giờ Yamashita đã là “Phượng Hoàng thất thế vặt lông không bằng gà”! Không ngờ vẫn dám phớt lờ, không thèm đếm xỉa đến y, ngay cả mặt cũng không thèm nhìn!

-Yamashita, em nói xem cuộc họp lần này của “Nguyệt san tuổi trẻ” có phải là người họ “Phương” đó sẽ xin lỗi không? Ha ha, không ngờ thích làm ra vẻ thần bí, nhận lời phỏng vấn còn muốn giấu mặt, lại còn muốn ký cái hợp đồng chó má giữ bí mật gì đó! Lần này chơi quá đụng phải lửa rồi? Nếu hắn không tự ra nhận lỗi với nười dân Nhật Bản, vậy là hắn không muốn ở lại đây nữa. Sau này dù tác phẩm của hắn có hay đến đâu thì cũng đừng mong kiếm được đồng nào ở Nhật Bản! Tôi nghe nói, mấy vị trong nhóm cánh hữu đều nói rằng nếu hắn không tự mình ra kính cẩn xin lỗi toàn thể người dân Nhật Bản, trong nước sẽ hủy hết tác phẩm của hắn! “Nguyệt san tuổi trẻ” không phải kỳ này đã không đăng tác phẩm của hắn nữa đấy sao? Ha ha, đến lúc đó, ngay cả làm cổ đông của công ty hắn cũng làm không nổi!

Lieben Shota lạnh lùng cười nói.

-Người ta dù là làm cổ đông của công ty cũng không làm nổi, tài sản có nhiều đến đâu cũng không phải Lieben Shota cậu có thể so sánh ví von được.

Yamashita cười gằn đáp trả.

-Người ta dù cho là công ty cũng không còn, tác phẩm bị nghiêm cấm, cũng đừng quên, còn có thị trường Âu Mĩ. Không lẽ, cậu cảm thấy những người này trong nước chúng ta có đủ sức ảnh hưởng đến các quốc gia bên Âu Mĩ sao? Hơn nữa, cậu ta còn chưa đến hai mươi tuổi, vẫn chưa học đại học, còn anh khi hai mươi tuổi có thành tích gì đáng tự hào thì nói ra thử xem?

Tuy hiện tại trong lòng Yamashita rất oán giận Phương Minh Viễn nhưng nhìn kẻ đạo đức giả đứng cạnh này cô vẫn là không kìm nổi mà trả lời lại y một cách mỉa mai.

Lieben Shota nghẹn họng, nhất thời không biết nói gì. Da mặt y chưa dày đến độ có thể trừng mắt lên mà nói rằng người Nhật Bản có thể yêu cầu các quốc gia bên Âu Mĩ cũng đồng loạt tiêu hủy, không chấp nhận các tác phẩm của Phương Minh Viễn. Nên biết rằng lúc trước chính người của tổ chức tôn giáo cấp tiến thế giới bị giết cũng không làm nước Anh khuất phục, trái lại họ còn cử nhân viên an toàn quốc gia đến bảo hộ toàn diện cho tác gia, tác phẩm của người đó ngoại trừ trong lãnh thổ quốc gia ra, vẫn được phát hành trên toàn thế giới!

-Hừ! Nước chúng ta không ảnh hưởng được đến các quốc gia Âu Mĩ nhưng cô chớ quên hắn không phải là người Âu Mĩ, hắn là người Hoa Hạ! Hành vi này của hắn đúng là đã tạo ra ảnh hưởng vô cùng lớn tới quan hệ tốt đẹp giữa hai nước Nhật - Hoa! Tôi không tin các quốc gia bên Âu Mĩ lại không quan tâm tới vấn đề này, chính phủ Hoa Hạ cũng không thể không để ý!

Lieben Shota phẩy tay áo giận dữ bỏ đi!

Yamashita nhìn theo dáng y mà sợ run lên một lát, thở dài một hơi. Là người dẫn chương trình chính của đài truyền hình Tokyo, hiển nhiên là cô hiểu rõ tình hình của nước mình với các nước láng giềng hơn bất kỳ người dân bình thường nào. Hiện giờ tại Hoa Hạ người Nhật Bản có vị trí như thế nào, trong lòng cô hiển nhiên là biết rất rõ. Nếu nói chính phủ Nhật Bản hoặc đoàn thể thật sự chính thức đề xuất kháng nghị với chính phủ Hoa Hạ, sợ rằng tên “Phương” này đúng là sẽ gặp rắc rối cực kỳ lớn.

Lúc này, năm, sáu người bước vào trong phòng hội nghị, các phóng viên đều nhao nhao lên:

- Miyamoto, người chịu trách nhiệm biên tập tác phẩm của “Phương” ở tạp chí!

Miyamoto đứng trên bục với vẻ mặt rất nghiêm túc, vỗ vỗ microphone, trầm giọng nói:

-Thưa các vị, xin hãy yên lặng. Buổi phỏng vấn bắt đầu!

Các phóng viên cùng ngồi vào vị trí, nhóm quay camera khởi động máy.

Miyamoto lấy giọng, nói rất rõ ràng:

- Hôm nay tôi được sự ủy thác của “Phương”, chính thức tại đây đọc một phần lời thanh minh!

-Ngài Miyamoto! Vì sao hắn không trực tiếp đến tham dự để nhận lỗi trước toàn thể người dân Nhật Bản đã bị lời đồn của hắn làm hoang mang rối loạn?

Từ phía các phóng viên có người lên tiếng, lập tức làm những người khác cũng phụ họa theo.

Miyamoto căn bản là bất động, bỏ chiếc kính mắt thời trang kiểu tây ra, đeo lên, lúc này mới trầm giọng nói:

- Người ủy thác của tôi, tác gia phim hoạt hình nổi tiếng, người sáng tạo ra các trò chơi, trước khi nhận lời phỏng vấn của đài truyền hình đã nói tháng một năm nay ở Nhật Bản sẽ xảy ra động đất, khiến cho người dân trong nước phải tranh luận, rất lấy làm tiếc!

-Chỉ là lấy làm tiếc thôi sao? Cái chúng tôi cần là hắn đối diện với mọi người và dập đầu nhận lỗi!

Lại có tiếng nói vang lên. Lại một lần nữa nhiều phóng viên trong phòng cùng hưởng ứng.

Miyamoto ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua người đó, nói:

- Xin các bạn phóng viên chú ý giữ trật tự, sau khi thanh minh, sẽ có đủ thời gian để các bạn bày tỏ quan điểm. Nếu có vị nào cắt ngang lời tôi nói, vậy thì chỉ có hai kết quả, một là mời vị đó ra ngoài, hai là buổi phỏng vấn chấm dứt tại đây! Lời thanh minh coi như hủy bỏ! Đây là yêu cầu của người ủy thác cho tôi! Tôi chỉ nghiêm chỉnh chấp hành!Yêu cầu này đã được các bộ phận liên quan đồng ý duyệt có công chứng!

- Bát dát!

Trong phút chốc, phía dưới nhao nhao lên, không biết có bao nhiêu người cùng đồng thanh, nhưng lại không có ai phản đối lời nói của Miyamoto.

-Được, vậy chúng ta tiếp tục!

Miyamoto nói.

-Cậu Phương đã biết rất nhiều người Nhật Bản cho rằng cậu ta tung tin đồn quấy nhiễu mọi người, cố ý gây rối loạn trật tự xã hội Nhật Bản, vì vậy ở đây cậu ấy trịnh trọng thanh minh…

Nói đến đây, Miyamoto nhấn mạnh hơn, nói to hơn, và cũng tạm dừng một chút, tất cả các phóng viên bên dưới đều im lặng lắng nghe.

-Khi tháng một vẫn chưa hết, cậu ấy chỉ biết chịu bị coi khinh!

Lời Miyamoto vừa nói làm cả phòng ồ lên! Các phóng viên ở đây ai cũng thật không ngờ tới hiện tại, khi mà tháng một đã qua gần được một nửa, thái độ của “Phương” không ngờ vẫn quả quyết như vậy!

-Cậu Phương tiếp tục thanh minh, mời một số người trong chính phủ Nhật Bản, còn có cả nhóm các chuyên gia Nhật, cùng với các đoàn thể.trước khi chỉ trích hắn thì xin xác nhận trước rằng Nhật Bản trong tháng một sẽ không xảy ra động đất cấp 7 trở lên. Nếu có thể khẳng định chắc chắn được, và có can đảm thề trước dân chúng Nhật Bản, khi đó chỉ trích cũng vẫn chưa muộn! Cậu Phương hứa rằng nếu đến ngày 1 tháng 2 mà Nhật Bản không có bất kỳ trận động đất nào trên cấp 6, vậy thì cậu ấy sẽ đích thân đến Tokyo nhận lỗi với toàn thể người dân Nhật Bản! Đồng thời, sẽ tặng toàn bộ cổ phần ở công ty gamesion và tạp chí “Nguyệt san tuổi trẻ”, cùng với bản quyền của tất cả các phim hoạt hình và các game dưới tên cậu ấy, coi như là sự đền bủ cho lời nói không thoả đáng của mình!

Miyamoto đảo mắt nhìn chung quanh phòng, mọi người lúc này đều đã sợ ngây người!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.