Chương trước
Chương sau
Công ty cơ giới Nga đồng ý tiếp nhận toàn bộ số nhân viên cũ của nhà máy thiết bị cán ép Tần Tây, còn giải quyết số lương tồn đọng với tổng giá trị lên tới hơn 53 triệu nhân dân tệ, còn trả cho sở công nghiệp tỉnh Tần Tây 5 triệu phí chuyển nhượng máy móc, nếu theo hiệp ước đã kí trước đây thì công ty cơ giới Nga không phải chịu bất cứ trách nhiệm nào với nhà máy cán ép Tần Tây, nhưng coi như là có chút phí an ủi cho công nhân viên của nhà máy.

Tuy rằng Mai Nguyên Trạch không hiểu vì sao công ty cơ giới Nga lại làm vậy, nhưng phát bù lương cho công nhân đương nhiên sẽ ổn định tâm lý các công nhân trong nhà máy, mang lại lợi ích rất lớn trong hoạt động sau này.

Trong thời gian công ty cơ giới Nga và sở công nghiệp tỉnh tiến hành đàm phán thì rất nhiều nhân công nhà máy lên tiếng yêu cầu sở công nghiệp tỉnh bác bỏ yêu cầu thu mua nhà máy của doanh nghiệp nước ngoài, thậm chí còn tổ chức biểu tình, nhưng rất may đều đã được trấn áp ổn thỏa. Lúc ấy phần lớn nguyên nhân khiến bọn Uông Quốc Chính nhiều lần gây khó dễ, yêu cầu bán lại cho họ Phương cũng là do vấp phải sự phản đối của công nhân viên nhà máy cán ép dầu Tần Tây, gây ra những khó khăn không nhỏ cho bọn họ.

Tuy rằng dựa theo hiệp ước hiện nay, mọi khoản nợ ngân hàng của nhà máy cán ép Tần Tây đều cần sở công nghiệp tỉnh giải quyết, nhưng có hơn 53 triệu giải quyết lương công nhân tồn đọng thì con số mỗi nhân công nhận được cũng không hề nhỏ, tin là sẽ trấn áp được rất nhiều tinh thần của nhân công nhà máy. Hơn nữa tổng số tiền mà công ty cơ giới Nga bỏ ra cũng cao hơn giá ban đầu gần 10 triệu, cũng coi như là dễ ăn nói hơn với bọn Uông Quốc Chính.

Mai Nguyên Trạch cũng thầm thấy lạ, tuy nói chính y đã gạt bọn UôngQuốc Chính ra khỏi tổ đàm phán, nhưng với thế lực của Uông Quốc Chính ở sở thì việc nắm bắt nội dung và quy trình đàm phán cũng chẳng phải là việc khó khăn gì. Nhưng không hiểu tại sao từ sau lần gây khó dễ đó, bọn Uông Quốc Chính liền án binh bất động, không gây thêm chuyện gì nữa, điều này khiến Mai Nguyên Trạch không khỏi nghi ngờ, không rõ bọn chúng đang có âm mưu gì. Nhưng chỉ cần bọn họ không phá rối thêm đương nhiên Mai Nguyên Trạch đã rất vui mừng rồi.

Hiệp ước đàm phán của đôi bên rất nhanh sẽ được các bộ phận liên quan phê chuẩn, ngày 25/1 sẽ chính thức tiến hành ký kết tại sở công nghiệp tỉnh. Từ đây chủ nhân của nhà máy cán ép Tần Tây xem như đã được định đoạt.

Mai Nguyên Thạch phấn khởi ra mặt, công trình thu hút đầu tư nước ngoài lần này đã giải quyết một gánh nặng lớn cho tỉnh,đương nhiên cũng là chiến tích lớn của bản thân.

Nhưng rất nhanh Mai Nguyên Trạch chợt khựng lại, thái độ của lãnh đạo tỉnh với cuộc đàm phán lần này có chút lạnh nhạt, điều này khiến gã cảm thấy bất an. Hơn nữa có vài người còn nhìn gã bằng ánh mắt khác lạ, như vẻ đang chế giễu gã, thương hại gã. Đặc biệt là đám Uông Quốc Chính, lúc nào cũng vác vẻ mặt cười khẩy nhìn gã, khiến gã không thể không giật mình.

Lúc này Phương Minh Viễn lại chẳng có chút hứng thú nào với thành công này, bởi lẽ trung tâm kiểm nghiệm thương phẩm siêu thị Carrefour vừa báo tin phát hiện một lượng gạo độc trong đợt gạo mới mua.

-Cậu Phương, mời cậu xem, đây là số gạo độc được phát hiện ra trong lần xét nghiệm này.

Bệ Hưng Vũ vác hai bao gạo đến đặt trước mặt Phương Minh Viễn nói với vẻ trịnh trọng.

Phương Minh Viễn mở một bao ra xem,thoạt nhìn bề ngoài gạo cũng không tồi.

-Cậu đừng thấy bề ngoài của gạo không tồi,chỉ cần ngửi kĩ một chút sẽ thấy vị mốc, nếu như xoa hạt gạo sẽ thấy có chút nhờn. Số gạo này không thể ăn được, ăn vào sẽ khiến cơ thể mất sức, buồn nôn, nhức đầu chóng mặt v v.. nghiêm trọng hơn có thể dẫn đến sốt cao, đau bụng, thậm chí 2, 3 tuần sau có thể dẫn đến nhiễm độc gan,viêm da và tổn hại nặng đến hệ thống tiêu hóa. Gan bị nhiễm độc ác tính có thể dẫn tới chứng to tim, bụng phù nước dẫn tới hôn mê.

Bệ Hưng Vũ phẫn nộ nói

-Cũng không biết kẻ nào thất đức như vậy, đem gạo cũ lâu năm nghiền nát rồi trộn với sáp ong dầu tạo thành loại gạo này, rõ ràng là muốn mang mạng người ra làm trò đùa.

Phương Minh Viễn ngửi số gạo trên tay, lại cẩn thận chà xát một chút,quả thật như lời Bệ Hưng Vũ nói, gạo có vị mốc mà nhờn. Nếu không quan sát kĩ sẽ khó mà phát hiện ra.

Gạo độc ở kiếp trước Phương Minh Viễn cũng chẳng hề lạ lẫm,nói khó nghe một chút thì người dân cũng đã quen với sự tồn tại của gạo độc rồi. Hàng năm luôn có một lượng lớn gạo độc từ các khu chợ đen tuồn ra thị trường.

Gạo độc thường chỉ giữ được một thời gian nhất định, sau khi kiểm nghiệm không thể dùng làm thực phẩm do bị mốc thì chỉ có thể dùng vào chăn nuôi gia súc.

Ngũ cốc bị mốc không phải là hiện tượng hiếm thấy, ngũ cốc bị mốc sẽ gây ra một vi khuẩn gây men màu vàng, loại vi khuẩn này tồn tại phổ biến ở đất và không khí,khi có độ ẩm và lượng hơi nước nhất định sẽ sinh trưởng rất nhanh,bám vào lạc, gạo,ngô, lúa mì,lúa mạch,đậu tương và các nông sản khác. Hiện tượng này phổ biến ở khắp các quốc gia trên thế giới, nhiều nhất là ở các vùng phía Nam Hoa Hạ và Indonesia,Mỹ.

Vi khuẩn độc tính màu vàng chủ yếu gây hại đến gan thận, tạo thành tế gào gan biến tính,tăng huyết áp v v..không chỉ gây bệnh tật cho gia cầm,cá và khác gia súc khác. Các nhà y học điều tra bệnh truyền nhiễm phát hiện ra trong thực phẩm và dầu ăn hiện tại là khu này bị ô nhiễm nghiêm trọng vi khuẩn độc tính mày vàng, tỉ lệ mắc bênh ung thư gan ở đây cũng cao. Viện nghiên cứu ung thư quốc tế đã xác định vi khuẩn này là loại virus dễ dẫn đến ung thư nhất.

-Dùng ngũ cốc bị mốc làm thức ăn không những có thể gây bệnh cho người,mà cũng có thể làm chậm sinh trưởng của gia súc thậm chí dẫn đến tử vong. Những năm 80 ở một xưởng nuôi gà tại Đông Nam Á chính vì dùng gạo mốc làm thức ăn cho gia súc mà dẫn đến cả vạn con gà chỉ trong vài tháng đã chết sạch. Hoa Hạ có quy định rất nghiêm ngặt về hàm lượng chất vi khuẩn vàng trong gạo không được phép vượt quá 5mg, nhưng thông qua kiểm nghiệm cúng tôi phát hiện ra hàm lượng chất vi khuẩn vàng trong đợt gạo lần này lên đến 25mg!

-Còn nữa, cậu Phương. Cậu xem cả bao này nữa.

Bệ Hưng Vũ mở nốt bao gạo còn lại ra.

Phương Minh Viễn cẩn thận quan sát, sắc gạo ở bao này rất trắng,có cảm giác như sáng bóng lên, hạt gạo to mẩy, ngửi cũng không thấy vị mốc, chà xát cũng không thấy nhờn tay, không khỏi ngạc nhiên hỏi

-Bao gạo này cũng là gạo độc sao?

-Vâng, là một loại gạo độc khác.

Bệ Hưng Vũ khẳng định.

-Đây là gạo có chứa rất nhiều chất cadimi

-Cadimi? Chủ nhiệm Bệ, Cadimi là cái gì?

Phương Minh Viễn hỏi

-Cadimi là một kim loại nặng, là nguyên tố thứ 48 trong chu kỳ hóa học, trong tự nhiên nó tồn tại ở vật chất khoáng sản. Nhưng ngũ cốc đôi khi cũng có thể hấp thụ nó, Cadimi khi xâm nhập vào cơ thể sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe, đã có nghiên cứu chứng minh Cadimi chủ yếu tích tụ ở gan, thận và không thể tiêu hóa tự nhiên. Sau nhiều năm tích lũy cơ thể người sẽ xuất hiện triệu chứng trúng độc Cadimi. Bệnh trạng thường thấy nhất củangười trúng độc Cadimi là thận bị tổn hại nặng, làm cho sự sinh trưởng của tủy bị cản trở dẫn đến thoái hóa cột sống, nặng hơn nữa có thể dẫn đến bệnh Itai - itai

-Bệnh Itai – itai?

Phương Minh Viễn biến sắc, Cadimi là cái gì thì hắn không rõ,nhưng bệnh Itai – itai nổi tiếng thì hắn lại có ấn tượng rất sâu sắc. Những năm 60 ở Nhật Bản đã từng có người bị ngộ độc thực phẩm nghiêm trọng dẫn đến mắc bệnh này, người bệnh giống như bị kim đâm vào xương cốt,miệng luôn la hét đau đớn, cho nên người Nhật sau này mới gọi đó là bệnh Itai – itai. Bệnh này nguy hiểm ngang với bênh Minatama thời ấy.

Bệ Hưng Vũ gật đầu nói

-Đúng vậy,chính là những năm 60 ở Nhật…

-Chủ nhiệm Bệ, anh không cần phải nói thêm nữa, tôi biết rồi. Chú hai, số lượng gạo nhập lần này là bao nhiêu?

Phương Minh Viễn trầm giọng hỏi. Vốn dĩ hắn chỉ ghé qua trung tâm kiểm nghiệm xem xét tình hình, không ngờ lại gặp phải chuyện lớn như thế này. May mà trung tâm kiểm nghiệm phát hiện kịp thời, nếu như để đợt hàng này tung ra thị trường,không cần biết có xảy ra chuyện gì đáng tiếc hay không thì cũng sẽ ảnh hưởng nặng nề đến uy tín của tập đoàn siêu thị Carrefour.

-Ước chừng khoảng 480 tấn, trong đó gạo loại 1 chiếm 60%, gạo loại 2 chiếm 30%, còn lại là loại gạo thường, đều là thu mua từ huyện Vũ Diệp tỉnh Đông Bắc. Công ty đang tiến hành thẩm tra nhân viên thu mua, hiện tại vẫn chưa rõ là do bên bán giở trò hay do đôi bên có sự câu kết với nhau.

Sắc mặt của Phương Nhai cũng tái đi, để xảy ra chuyện lớn như vậy, tuy rằng vẫn chưa tung hàng ra thị trường,nhưng cũng là một sơ xuất trầm trọng.

-Niêm phong toàn bộ số hàng này vào kho, bảo quản toàn bộ các thủ tục giấy tờ mua bán đợt hàng này. Đóng bao lại như cũ. Còn nữa, điều tra cẩn thận nhân viên thu mua xem có phát hiện điều gì bất thường không, nếu như vẫn không thể xác định thì hãy báo cảnh sát, yêu cầu bọn họ thâm nhập điều tra. Nhất định phải tìm cho ra sự thật!

Phương Minh Viễn lạnh lùng nói.

-Được, chú lập tức đi làm!

Phương Nhai vội đáp.

-Chủ nhiệm Bệ, có thể rút mấy nhân viên giỏi xuống huyện Vũ Diệp điều tra mà không làm ảnh hưởng đến công việc trong trung tâm không, phải điều tra rõ rốt cục là do nguyên nhân gì mà lại xuất hiện gạo có Cadimi.

Phương Minh Viễn lại quay sang Bệ Hưng Võ nói.

-Vâng, không có vấn đề gì cả. Khi nào bắt đầu thưa cậu?

Bệ Hưng Võ vội đáp

-Chờ có kết quả thẩm tra nhân viên mua hàng thì lập tức lên đường! càng nhanh càng tốt!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.